CHÚNG TA - Trang 213

con nhất định phải chọn một đường và đi đến đích. Nếu con còn coi mẹ là
mẹ thì hãy nghe lời mẹ một lần."

Khi Chu Toán có visa, đơn xin điều chuyển công tác đến chi nhánh ở

Hong Kong của bà Phùng Gia Nam cũng được công ty chấp thuận. Mấy
ngày liền bà Thẩm Hiểu Tinh vừa tan làm lại bận bịu thu dọn đồ đạc giúp
bạn thân. Hai bà đã làm bạn nửa đời, cho dù không phải vĩnh biệt nhưng cả
hai đều ưu thương khi sắp đến giờ phút chia ly.

Sửa soạn xong chiếc vali cuối cùng, bà Phùng Gia Nam thở hắt, đứng

thẳng dậy. Bà Thẩm Hiểu Tinh cũng mệt, ngồi xuống số pha rồi thở dài:
"Đều là phụ nữ cả, vậy mà mình cũng không hiểu sao cậu lại cần nhiều
quần áo đến thế!".

"Khó trách Tiểu Thiện được vợ chồng cậu nuôi nấng càng lúc càng

qua loa." Bà Phùng Gia Nam phản pháo.

Trước kia nhà ông Kỳ Định ở trên con phố gần nhà họ, tuy không

quen thân nhưng đã biết nhau từ nhỏ. Ba ông là một học giả rất nổi tiếng,
thuộc dòng dõi gia đình thư hương vọng tộc ở chốn này, chịu đủ hành hạ
trong cuộc "Cách mạng Văn hoá". Ông Kỳ Định là con út, trong quá trình
trưởng thành cũng nếm trải biết bao đau khổ. Nhưng từ khi ba ông được
sửa lại án sai, chính phủ trợ cấp cho con cháu của danh nhân, trả lại một
phần sản nghiệp tổ tiên và đồ đạc sưu tầm cho gia đình thì cuộc đời ông đã
khác. Hai chị gái và một người anh trai của ông Kỳ Định đều ở nước ngoài,
nên nói chính xác, ông Kỳ Định là một họa sĩ "nổi tiếng" có thu nhập chủ
yếu từ cho thuê nhà cũ và tiền đền bù di dời.

Bà Thẩm Hiểu Tinh cười xòa: "Bây giờ không phải ông ấy đã gần gũi

hơn rồi sao?" Bà và chồng quen biết nhau từ thuở nhỏ, so với dáng vẻ cay
đắng hận thù trước đây, bà vẫn thích được thấy ông mặc quần áo ngủ đi
mua sữa đậu như hiện tại hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.