CHÚNG TA SẼ BÊN NHAU BAO LÂU - Trang 100

Trong lòng Ly bất giác dấy lên một nỗi chênh vênh mơ hồ. Phải chăng

Nam không muốn gặp cô nữa? Trong cuộc nói chuyện chỉ mình cô độc
thoại tối hôm qua, có lẽ anh đã cảm thấy cô đúng là một đứa rắc rối cứ cố
bấu víu lấy anh mặc dù biết anh đang phải trải qua những ngày tháng khó
khăn về tình cảm.

Cũng phải, Ly đã quá vội vàng, nhưng nếu không vội vàng, sẽ không bao

giờ còn cơ hội để vội vàng nữa. Kết thúc tour du lịch, Nam và Ly sẽ chia
tay, hai người rồi sẽ chẳng biết đến bao giờ mới gặp lại nhau. Nam cũng sẽ
quên mất người mà anh đi cùng suốt cả chuyến đi, càng không biết về sự có
mặt của người đã dõi theo anh từ khi anh còn chưa chính thức mở lòng yêu
thương bất cứ ai.

Đà Lạt chẳng nóng, chẳng lạnh, chỉ man mát hương hoa lẫn vào trong

không khí. Người ta vẫn nói, Đà Lạt chỉ để du lịch, còn nếu sống ở đây hẳn
thì sẽ buồn lắm. Cái buồn ngấm vào không khí, lan tỏa vào giọng nói con
người. Những ngôi nhà đẹp nằm lọt thỏm trong cây cỏ, hài hòa với những
con đường quanh co nhìn ra cả sông, cả núi.

Nếu như có Nam ở đây, hẳn anh sẽ chụp được rất nhiều tấm ảnh đẹp.

Hẳn là như thế.

Chiều tối, khi mọi người trong đoàn đều đã được dẫn đi hết các địa điểm

tham quan ở Đà Lạt, bữa cơm tối cuối cùng của chuyến đi được dọn ra hơi
sớm, khiến Ly cảm thấy hụt hẫng. Làm thế nào mà Nam có thể biến mất lâu
đến vậy? Anh thật sự không muốn gặp Ly một lần nào nữa hay sao?

Ly bỏ dở bữa ăn cùng mọi người, lặng lẽ trở về phòng thu dọn đồ đạc cá

nhân. Nhưng rồi cô chỉ ngồi thừ một chỗ, nghe tiếng chuông điện thoại trên
bàn vang lên cũng chẳng hề muốn đứng lên bắt máy. Cho đến khi dòng suy
nghĩ miên man đằng đẵng chấm dứt, Ly sực tỉnh với lấy điện thoại, bốn
cuộc gọi nhỡ và một tin nhắn ngẳn ngủi khiến cô bất giác khóc òa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.