CHÚNG TA SẼ BÊN NHAU BAO LÂU - Trang 36

giọng nói của em lanh lảnh bên tai phàn nàn về việc tôi lười tưới nước cho
những chậu cây. Tôi nhớ Phan, ngay cả khi em chỉ cách tôi năm sáu bước
chân đi nhanh, khuất phía ngoài hiên quán.

- Hôm nay anh đưa em về được không?

Phan bước vào từ bên ngoài hiên quán, trên tay cầm túi xách và đôi mắt

lem nhem nước. Tôi không suy nghĩ gì nhiều, vội bước đến bên cạnh em,
kéo khẽ đầu Phan dựa vào vai mình.

- Được. Lúc nào cũng được. Có anh ở đây, đừng sợ!

- Anh ấy nói sẽ thay đổi, sẽ vì em mà thay đổi…

Phan thút thít. Tim tôi như chới với trên một mỏm núi vì câu nói vừa rồi

mà bất ngờ bị hất tung xuống vực thẳm. Tôi cố chấp giữa những chênh
chao.

- Em tin hắn?

- Em không biết nữa… Nhưng… em đau lòng lắm…

Chúng tôi không nói gì nhiều sau đó. Trên đường về Phan ngồi im lặng

phía sau, thi thoảng có tiếng thở dài khe khẽ. Tôi thầm trách sao Phan thật
ngốc. Hay là con gái vẫn luôn ngốc nghếch như vậy trong tình yêu? Con
gái tin vào lời hứa đến trăm vạn lần, vẫn tin rằng một gã trai sẽ vì mình
thay đổi, nguyện vì tình yêu với mình mà thay đổi. Nhưng rồi cuối cùng
không thấy lời hứa được thực hiện, các cô gái đã kém xinh và kém tươi đi
nhiều lần, vì đã héo hon và sầu khổ khi trao tình yêu cho một người không
xứng đáng. Tôi cũng thầm trách sao Phan không nhận ra cảm tình của tôi
dành cho em? Tôi không nói những lời khoa trương như gã, nhưng tôi có
thể chăm sóc cho em, bên cạnh em mỗi ngày, vui cùng niềm vui của em,
buồn chung nỗi buồn với em… Phan thật khờ. Và tôi thấy, mình cũng thật
khờ…

4. Những ngày đón đưa của Phan trở về như những ngày yêu đầu. Là gã

trai hẹn Phan giờ tan tầm sẽ ghé qua Son đón em về nhà. Là Phan vội vã ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.