CHÚNG TỪ PHƯƠNG ĐÔNG TỚI - Trang 31

Một con mắt bị móc và một vết sẹo. Quái vật khổng lồ này hẳn đã quần

nhau ác liệt với địch thủ trong một trận sống mái. Tôi hy vọng là không phải
nó đã đánh nhau với người. Bởi vì nếu Spork là người thắng trận thì tôi
không muốn mình là kẻ bị xem thường!

Nat nhìn Spork.

— À, đây là em Nat của tao, – tôi nói nhanh.

Spork gầm gừ đáp lời.

— Mày có thấy bố mẹ bọn tao ở đâu không? – tôi hỏi Fleg. – Cả nhà đi

cắm trại ở đây nhưng chúng tao bị lạc. Chúng tao đang tìm đường về. Vậy
thì tốt hơn là để bọn tao đi.

— Còn những đứa khác nữa ư? – Fleg liếc nhìn quanh khắp vùng đất

trống. – Ở đâu?

— Rắc rối là ở đó, – Nat đáp. – Bọn tao không tìm ra họ.

Fleg càu nhàu:

— Nếu bọn mày không tìm thấy họ, thì họ chẳng thể nào chơi.

— Đúng đấy. Đấy là luật, – Spork đồng ý. Nó gãi gãi vào chỗ mấy con bọ

đang bò trên lông nó.

— Nào hãy bắt đầu đi, – Fleg giục. – Đã muộn rồi đấy, mày tìm đi.

Tôi nhìn Nat. Chuyện này thật kì lạ. Nó bảo gì nhỉ – họ không thể chơi?

Và tại sao nó cứ luôn mồm bảo tôi là Kẻ-Đi-Tìm? Chúng muốn chơi trốn
tìm hay muốn làm gì?

Vòng tròn những quái vật bắt đầu giẫm chân làm rung chuyển cả khu

rừng.

— Chơi… chơi… chơi đi… – chúng đồng thanh nói.

— Chơi cái gì? – tôi hỏi. – Đây có phải là một trò chơi không?

Mắt Spork sáng rực và một nụ cười hiện lên trên cái mồm hồng hồng xấu

xí của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.