CHÚNG TỪ PHƯƠNG ĐÔNG TỚI - Trang 40

— Cơ hội của bọn ta đến rồi! – tôi kêu lên. – Chạy đi thôi. – Tôi kéo tay

Nat.

— Hãy đợi đã! – Nat hỏi. – Ta chạy lối nào?

Tôi nhìn quanh.

— Chạy về phía suối, – tôi nói. – Bọn ta sẽ theo dòng suối tìm về chỗ bố

mẹ. Có thể bọn ta sẽ nghe được tiếng bố mẹ vọng trên mặt nước.

— Đúng đấy, – Nat đồng ý.

Chúng tôi chạy băng qua vạt đất, lao vào rừng, băng qua các khóm cây

rậm rì. Tôi nhìn thẳng về phía trước.

— Theo lối này này! – tôi nói lớn và chỉ tay về phía bên trái.

— Tại sao?

— Bởi vì, – tôi bực bội nói. – Chị thấy ánh sáng lấp ló sau cụm cây ấy.

Điều đó có nghĩa nơi ấy rừng thưa dần. Gần suối, có nhiều cây mọc thấp
hơn, nhớ chưa?

Tôi lao tới. Nat bám theo. Chúng tôi lặng lẽ chạy hồi lâu. Rừng cây bắt

đầu thưa dần. Chẳng mấy chốc mặt đất hiện ra.

— Đấy! – tôi dừng lại. Nat gần như đâm sầm vào tôi. – Trước mặt kìa.

— A! Suối đây rồi! – Nat reo lên. Nó vỗ vào người tôi, mừng rỡ.

Niềm sung sướng dâng trong lòng, chúng tôi cắm đầu chạy, Hai chị em

chạy đến dòng suối cùng một lúc.

— Theo lối nào nữa đây? – Nat hỏi.

— Bọn ta lại rẽ trái, – tôi nói. – Lúc nãy đi, mặt trời rọi vào mặt nên giờ ta

đi quay lưng lại hướng ánh nắng.

Đúng rồi! Tôi nghĩ. Chúng tôi đang đi trở lại trên con đường chúng tôi đã

đi đến. Những gì chúng tôi phải làm bây giờ là theo dòng suối quay về nơi
cắm trại, về với bố mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.