CHÚNG TỪ PHƯƠNG ĐÔNG TỚI - Trang 50

— Màu nâu đấy, – tôi nói. – Đám cỏ bên dưới đống xương, đấy là hình

vuông màu nâu.

Bữa Trưa Tự Do.

Nat không nuốt nổi nước bọt.

— Một con quái vật đã ăn nó, – Nat thì thào. – Thế đấy.

Tôi khoanh tay trước ngực.

— Trò chơi này không giống như chơi trốn tìm, – tôi nói một cách

nghiêm túc. Tôi chẳng thể nào rời được mắt khỏi bộ xương con vật đáng
thương kia. – Đây là trò chơi của tử thần.

— Nếu chúng ta thua, – Nat nói, – Ginger ạ, chúng ta tìm Fleg, nó sẽ giúp

chị em ta.

— Là thế nào? – tôi hỏi.

— Chúng ta sẽ buộc nó giúp lần nữa.

— Làm sao ta có thể làm được điều đó?

Nat cười hở cả răng.

— Dễ ợt. Chúng ta sẽ lừa nó, giả vờ cần sự giúp đỡ, vờ như chị bị một

con rắn khác quấn hay thứ gì đại loại như thế.

— Được đấy, – tôi đáp rồi trợn tròn mắt như thể Fleg đang đứng cạnh tôi

lần nữa.

Nat nắm tay tôi.

— Mẹo này sẽ thành công đấy. Chi cứ hét lên kêu cứu. Fleg sẽ đến gần

rồi chị nhảy ra chạm vào người nó. Thật là quá dễ. – Nat bật mấy ngón tay
kêu tanh tách.

Tôi lắc đầu.

— Hãy quên chuyện ấy đi. Chị sẽ quay tìm dòng suối để thoát khỏi đây.

— Sao chị lại cứng đầu đến thế? – Nat gào lên.

— Bởi lẽ chị là Kẻ Tìm! – tôi hét. – Chị là kẻ bọn quái sẽ ăn thịt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.