CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 123

tự tạo kiểu chữ riêng dành cho mình. Lúc đó cô giận quá mất khôn nên
không nhận ra chữ viết của mình... Nhưng cô thật sự không có ấn tượng!

Não hoạt động nhanh gấp mấy lần, kế đó Tiết Tiểu Tần không tức

giận, rất nghiêm túc hỏi Hoắc Lương: "Trước kia, chúng ta là một đôi tình
nhân, nhưng vì một nguyên nhân nào đó nên em mất trí nhớ? Anh quá nhớ
em nên tìm cơ hội đến gần em. Về sau, chúng ta kết hôn, anh giữ mấy tờ
giấy kia lại làm kỉ niệm hả?"

Hoắc Lưng suy nghĩ một chút: "Phần lớn đều đúng, trừ chuyện mất trí

nhớ những chuyện khác đều đúng."

"Nếu em không mất trí nhớ, vậy anh giải thích như thế nào về chuyện

em hoàn toàn không nhớ gì về mấy tờ giấy đó?" Tiết Tiểu Tần rất nghi ngờ,
nhưng chắc chắn Hoắc Lương sẽ không gạt người. Vì sao cô không có ấn
tượng gì hết vậy?

Hoắc Lương nói: "Anh không biết."

Vẻ mặt của anh rất phức tạp, Tiết Tiểu Tần nhìn anh một chút tự nhiên

đáy lòng có chút áy náy. Hình như người ta ngày nhớ đêm mong về mình,
kết quả mình quên người ta không còn một mống. Anh nói chuyện này là
quá khứ? Song, cô rất có lòng tin với trí nhớ của mình. Tiết Tiểu Tần cảm
thấy cô không thể nào yêu đương với người đàn ông xuất sắc như Hoắc
Lương, sau đó quên sạch trơn. Chẳng lẽ trên người cô đã xảy ra chuyện gì
đó mà ngay cả bản thân cô cũng không biết?

Vớ va vớ vẩn.

"Anh nói, có phải anh lừa dối em không?" Tiết Tiểu Tần híp mắt hỏi,

rõ ràng không có dấu hiệu tức giận, suy cho cùng tờ giấy kia là do cô viết.

Kỳ quái là cô không nhớ rõ chuyện đó. Vừa rồi cô chỉ thuận miệng hỏi

Hoắc Lương có lừa dối cô hay không? Bây giờ cô suy nghĩ lại: "Anh có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.