CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 134

Lương yêu thương như vậy? Thậm chí, anh còn vì cô hi sinh mọi thứ, bao
gồm cả chính anh?!

Trên đời này, tình yêu sâu đậm như thế là duy nhất.

Chỉ có một mình cô có được.

Tiết Tiểu Tần tiếp tục ngồi im lặng, cô không biết mình nên làm gì,

mãi cho đến khi cô nhận ra Hoắc Lương không có ở trong phòng. Anh đi
đâu rồi?

Anh rời đi lúc nào?

Nghĩ tới đây, Tiết Tiểu Tần lập tức cầm điện thoại gọi cho Hoắc

Lương, nhưng không có người nhận hoặc là có người không muốn nghe.
Tiết Tiểu Tần có chút hoảng sợ, vội vã cầm túi xách và chìa khóa chuẩn bị
trở về nhà. Lúc đi ngang qua phòng khách, cô bị ba Tiết gọi lại, ông hỏi có
phải cô cãi nhau với Hoắc Lương hay không? Sao Hoắc Lương rời đi mà
không nói tiếng nào hết vậy? Đáy lòng Tiết Tiểu Tần lộp bộp, thầm nghĩ
nguy rồi.

Mặc dù cô không biết gì về y học nhưng cô biết đối với Hoắc Lương,

phản ứng như thế có ý nghĩa gì.

Không chỉ có Hoắc Lương hiểu cô, cô cũng hiểu rõ về Hoắc Lương. Y

tá trưởng và Hoắc Lương làm việc chung nhiều năm, bà ấy vẫn không hiểu
nổi một ánh mắt của Hoắc Lương có nghĩa gì. Trong mắt người khác, Hoắc
Lương vĩnh viễn không có cảm xúc, ánh mắt lạnh lẽo như băng. Bọn họ
không thể nào hiểu được, cho nên xem không tồn tại.

Tiết Tiểu Tần biết, tuy mặt của Hoắc Lương không có cảm xúc nhưng

ánh mắt anh biết khóc, biết cười, biết nói chuyện, để lộ ánh sáng dịu dàng.

Chỉ có mình cô biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.