CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 139

Đúng lúc này, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Tiết Tiểu Tần khóc như

con mèo nhỏ xuất hiện trước cửa. Hoắc Lương chưa kịp nói gì, đã thấy y tá
trưởng đứng sau lưng Tiết Tiểu Tần.

Y tá trưởng quở trách anh: "Bác sĩ Hoắc nè, không phải tôi muốn nói

cậu, làm gì có người đàn ông nào bắt nạt vợ như cậu không chứ! Cậu nhìn
thấy vợ mình khóc như vậy vừa lòng chưa? Tôi vừa gọi điện báo cho cô ấy
biết, cô ấy liền chạy đến. Cậu là đàn ông, nhường vợ một tí sẽ chết à?"

Hoắc Lương và y tá trưởng không có giao tình, nhưng người phụ nữ

trung niên đáng yêu này vẫn rất quan tâm anh. Lúc này đây, Hoắc Lương
gật đầu, thật lòng nói tiếng cám ơn. Sau đó bước tới, ôm chặt Tiết Tiểu Tần
vào lòng.

Hết chương 21

Chương 22

Editor: Tịch Ngữ

Nguồn: macngulau.wordpress.com

Lúc này, Tiết Tiểu Tần không có đẩy Hoắc Lương ra. Bởi vì cô sợ, lấy

tính cách của người đàn ông này, nếu cô đẩy anh ra anh sẽ suy nghĩ miên
man, sau đó rời đi không trở về. Cho nên, dù hai tay của cô đang run lên, cô
cũng cố ôm chặt Hoắc Lương, giọng nói nghẹn ngào: "Anh đi đâu vậy?"

Hoắc Lương ôm cô, dường như có chút mất hồn: "...Anh có đi đâu."

Tiết Tiểu Tần liếc thấy va-li anh đặt trên bàn làm việc, tra hỏi: "Anh

muốn đi đâu? Sắp đến năm mới rồi, anh muốn đi đâu hở?"

Cô hỏi rất hung dữ, mở to mắt, nước mắt lưng tròng nhưng Hoắc

Lương lại cảm thấy cô rất đẹp, đẹp đến khiến anh nghẹt thở. Anh không trả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.