CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 140

lời, dứt khoát cúi đầu trao nụ hôn thật sâu cho Tiết Tiểu Tần. Tiết Tiểu Tần
uất ức tức đầy bụng đang chuẩn bị tính sổ với người nào đó, nào ngờ đối
phương sử dụng mĩ nam kế. Cuối cùng, cô bị anh hôn đến mức quên mất
mình định nói gì... Đến khi Hoắc Lương nắm tay dẫn cô đến ghế sô pha, để
cô ngồi trên chân anh, tư thế rất mập mờ, Tiết Tiểu Tần mới hồi hồn.

"Chuyện này còn chưa giải quyết xong, không cho anh đụng vào em!"

Cô nghiêm túc trừng Hoắc Lương.

Hoắc Lương rất ngoan ngoãn không nhúc nhích, nhưng vẫn ôm Tiết

Tiểu Tần thật chặt. Tiết Tiểu Tần muốn tức giận nhưng giận không nổi. Cô
thở hồng hộc giãy dụa một hồi, Hoắc Lương mặc kệ cô ngọ nguậy nhưng
anh vẫn không buông tay, cuối cùng làm cho Tiết Tiểu Tần chẳng còn hơi
sức. Cô dựa vào lồng ngực của anh tiếp tục dùng ánh mắt khiển trách nhìn
anh: "Anh cảm thấy anh làm như vậy có đúng hay không?"

Hoắc Lương: "Sai."

"Vậy anh nói xem, anh không đúng ở chỗ nào?"

"..." Hoắc Lương há miệng nửa ngày không nói nên lời, mặt không

biểu tình, người không biết còn tưởng Tiết Tiểu Tần đang ép lương làm
xướng(*) đấy.

(*) Buộc người lương thiện làm con hát (kỹ nữ)

Thấy anh không nói nên lời, Tiết Tiểu Tần dùng sức chọc chọc vào

ngực anh: "Anh chạy nhanh như vậy làm gì? Anh nói nhiều lời như vậy,
lượng tin tức lớn như vậy anh không cho người ta thời gian tiêu hóa được
à? Anh có biết lúc em phát hiện anh đi mất, em sốt ruột biết nhường nào
hay không? Anh có biết từ sau khi kết hôn em chảy biết bao nhiêu nước
mắt hay không? Anh muốn chọc em tức chết đúng không?"

Hoắc Lương thành khẩn nói: "Anh xin lỗi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.