CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 205

Rõ ràng Hoắc Lương rất khẩn trương, tuy trên mặt anh không có biểu

tình gì khác nhưng tay anh hơi run lên, đôi mắt long lanh tỏ vẻ đáng
thương. Chờ một hồi vẫn không thấy Tiết Tiểu Tần mở miệng nói chuyện,
anh lập tức cầu xin: "Em muốn như thế nào cũng được... nhưng... đừng,
Tiểu Tần... đừng rời bỏ anh. Xin em đấy! Đừng ly hôn anh..."

Tiết Tiểu Tần nói: "... Ai nói muốn ly hôn với anh?"

Không ly hôn? Thật tốt quá! Hoắc Lương thở phào nhẹ nhõm.

Tiết Tiểu Tần cảm thấy anh dần bình tĩnh, lúc này cô mới nghiêm túc

nói: "Em yêu anh, em muốn cùng anh sống chung cả đời! Thế nhưng anh
cứ tiếp tục như thế nào là không được, anh có biết hay không? Rất nguy
hiểm đó! Anh đau đầu, thậm chí còn tự làm bản thân bị thương!!!"

"Anh không có..." Anh muốn giải thích anh làm mình bị thương không

phải vì để áp chế cơn đau đầu, nhưng Tiết Tiểu Tần cắt ngang: "Em không
cần biết anh có lý do gì, trong mắt em hành vi này của anh chính làm tự
làm bản thân bị thương!"

Hoắc Lương im lặng.

"Anh không thể cứ như vậy mãi được. Cho dù về sau em không bao

giờ ra khỏi cửa, nhưng cũng không thể cam đoan em luôn luôn ở bên cạnh
anh được! Ngộ nhỡ có chuyện gì đó ngoài ý muốn thì sao?" Tiết Tiểu Tần
cảm thấy mình nói hơi quá, tới đây thì ngưng: "Anh cần đi gặp bác sĩ, Hoắc
Lương!"

"Anh chính là bác sĩ."

Cái tính thối này! Tiết Tiểu Tần thầm mắng ở trong lòng. Nét mặt vẫn

dịu dàng: "Nghề nghiệp gì cũng có chuyên môn riêng, anh là bác sĩ ngoại
khoa chứ không phải bác sĩ tâm lý."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.