CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 203

tức bỏ đi ngay. Không bao giờ quan tâm đến anh nữa!"

Nghe cô đe dọa như thế, đừng nói tới chuyện lừa cô, anh hận không

thể moi tim ra cho Tiết Tiểu Tần xem nữa là. Hoắc Lương khẩn trương cầm
tay Tiết Tiểu Tần, dùng vẻ mặt không biểu tình kể lại đầu đuôi nguyên do,
kế đó nhỏ giọng cầu xin: "Em đừng lo, anh sẽ nhanh chóng khỏe lại. Anh
cam đoan, em đừng rời đi."

Bây giờ là khi nào rồi, anh còn sợ cô bỏ đi.

Hốc mắt Tiết Tiểu Tần chua xót, không nhịn được bật khóc. Cô chính

là túi nước mắt, quỷ khóc nhè, vui cũng khóc buồn cũng khóc, kích động
cũng khóc đau lòng cũng khóc. Trên thực tế, cô rất muốn lôi Hoắc Lương
ra đánh một trận, nhưng nhìn bộ dạng yếu ớt, hốc hác của anh... Cô không
nỡ: "Em chỉ đi vài ngày, anh đã biến bản thân thành bộ dạng này. Nếu em
thật sự đi nửa tháng mới về, có phải anh sẽ biến thành bộ xương khô hay
không?"

Bây giờ, cô căn bản không cách nào so sánh Hoắc Lương trước mắt

với Hoắc Lương đẹp trai ngời ngời của bốn ngày trước. Vì sao người đàn
ông này lại đần như thế? Thật sự không muốn cô đi thì cứ nói thẳng ra là
được rồi. Tiết Tiểu Tần hít mũi một cái, cố gắng không rơi nước mắt ---
Thiệt lòng cô không muốn làm anh khổ sở: "Có xử lý vết thương không?"

Hoắc Lương vội vàng gật đầu.

"Vậy anh đừng có lộn xộn. Có phải nên thay băng gạc hay không?"

"Anh tự làm được rồi." Thanh âm của Hoắc Lương có chút xấu hổ:

"Hộp cấp cứu anh để ở bên cạnh." Anh không muốn chết, chết rồi sẽ không
thể ở bên cạnh Tiểu Tần.

Tiết Tiểu Tần biết anh không muốn cô nhìn tình cảnh máu thịt nhầy

nhụa, cô cũng không dám nhìn, sợ mình lại khóc. Từ nhỏ đến lớn, Tiết Tiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.