CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 211

"Anh không có tự làm mình bị thương."

"Em mặc kệ! Hành vi đó của anh chính là tự mình hại mình!" Tiết

Tiểu Tần đánh nhịp định án*, rất có phong cách sư tử Hà Đông giống mẹ
Tiết: "Nói tóm lại, anh phải đi gặp bác sĩ tâm lý!" Nói xong, cô tiếp tục
bơm hơi cho anh: "Chắc chắn là do vị bác sĩ này không đủ chuyên nghiệp
và giỏi giang, em sẽ hẹn một người tốt hơn."

*Mấy bạn có nhớ cái cục mà Bao đại nhân cầm đập xuống bàn cái rầm

hông? Chính là như thế đó, đập cái rầm nói bây đâu cẩu đầu đao chờ
lệnh!!!!!

Tiết Tiểu Tần không hiểu những chuyện này, ở trong từ điển của cô,

thu lệ phí cao = tài nghệ giỏi.

Ba ngày sau, cô lại đưa Hoắc Lương đến phòng khám, trên đường đi

còn không quên nhắc Hoắc Lương: "Vị bác sĩ này nổi danh là bàn tay vàng
đó, trước kia còn là giáo sư tâm lý học có tiếng ở trường đại học XX, rất lợi
hại nhé. Người ta đều dùng tiếng đồng hồ để tính phí, vị bác sĩ này tính tiền
theo phút! Ba ngày trước, em đã hẹn với ông ấy. Hôm nay ông ấy rãnh rỗi,
anh nhất định phải thành thực cho em! Hiểu chứ?"

Hoắc Lương gật đầu. Tuy rằng anh biết đối phương không thể giúp đỡ

gì cho bệnh tình của mình, nhưng vợ yêu rất nhiệt tình, anh cũng phải biểu
hiện tốt một chút.

Lần này, Tiết Tiểu Tần theo anh đi vào. Cô khẩn trương ngồi trên ghế

sô pha, mắt nhìn lom lom vào Hoắc Lương và vị bác sĩ tuổi trung niên.
Trong lòng cảm thấy kì quái: Đầu năm nay, bác sĩ trung niên đều bị hói đầu
à? Sau này, Hoắc Lương bước vào độ tuổi bốn mươi có bị hói giống bọn họ
hay không? Tiết Tiểu Tần tưởng tượng đến tình cảnh tương lai ấy, lập tức
che mặt không dám nhìn. Ngàn vạn lần đừng nha...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.