CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 347

quyết không cho.

Đương nhiên, buổi tối Hoắc Lương đừng mơ tới phòng sách đọc sách.

Tiết Tiểu Tần cũng không cho phép anh tắm, chỉ cho anh lau sơ thân thể,
còn bản thân thì vui vui vẻ vẻ vào phòng tắm tắm...

Lúc bước ra, thấy Hoắc Lương xem TV say sưa, Tiết Tiểu Tần bò lên

giường, đang muốn chui vào ngực anh, lại bị anh đẩy ra: "Anh còn chưa
khỏe." Không thể ôm cô.

Tiết Tiểu Tần lắc đầu: "Không có chuyện gì."

"Không được." Hoắc tiên sinh rất kiên trì: "Tiểu Tần, tối nay anh sang

phòng khách sát vách ngủ."

"Vì sao?" Tiết Tiểu Tần kinh ngạc: "Em không đồng ý, em sẽ lo lắng,

anh ngủ một mình ngộ nhỡ nửa đêm phát sốt thì phải làm sao? Em vất vả
tìm mọi cách giúp anh hạ sốt, anh đừng có đùa nhé." Dứt lời, cô hôn nhẹ
môi anh: "Ngoan! Hoắc tiên sinh, anh nghe lời em có được hay không?"

Hoắc Lương nhìn cô: "Em chỉ là bảo mẫu thôi, lấy quyền gì mà quản

lý rộng như vậy hử?"

Nghe thế, Tiết Tiểu Tần bị anh chọc cười: "Em là bảo mẫu của anh,

đương nhiên có quyển quản lí rộng rồi. Vậy anh có nghe lời em nói hay
không?"

Hết chương 47

---*---

Tịch Ngữ_macngulau: Trong chương có chỗ nam nữ chính xưng hô

ngài - tôi, em - tôi lúc đó anh chị diễn sâu cho nên mình để cho phù hợp
ngữ cảnh =]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.