CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 435

Cô cười khẽ hai tiếng, có chút chua xót lại có chút tự giễu: "Anh đang

ôm hôn vợ anh. Tại sao anh có thể đối xử với cô ấy tốt như vậy? Dịu dàng
như vậy? Tại sao anh có thể đụng vào cô ấy? Em từng gợi ý nhiều lần với
anh, vì sao anh không để ý tới em? Thậm chí ngay cả tên của em là gì anh
cũng không biết?"

Tay của cô từ mặt anh chảy xuống, lướt xuống cơ ngực rắn chắc nhẹ

nhàng vuốt ve: "Hiện tại anh nói cho em biết, anh biết em họ gì không?"

Hoắc Lương lắc đầu không dám lên tiếng.

"Em ở sát vách đó!" Tiết Tiểu Tần oán giận lên án: "Em họ Vương!

Nhà em cách nhà anh một vách tường thôi, mỗi ngày mỗi đêm em đều nhớ
anh, anh biết không?"

Nếu chỉ cách một tường, em làm sao dùng kính viễn vọng nhìn anh?

Hơn nữa, anh mua hai tầng lầu, lấy đâu ra hàng xóm ở sát vách, em muốn ở
cũng chỉ có thể ở cao ốc đối diện.

Lời này Hoắc Lương không dám nói ra ngoài miệng. Mặc dù có chút

không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng anh cảm thấy nếu anh nói như thế,
anh chắc chắn mình sẽ bị vợ yêu đánh chết.

Nhìn Hoắc Lương mặt không cảm xúc, Tiết Tiểu Tần nghĩ anh không

biết lão Vương ở sát vách* là có nghĩa gì. Vì vậy, cô nhảy qua bước này,
nói thẳng với Hoắc Lương: "Thật ra là vợ anh đã giao anh cho em, đàn ông
các anh đều rất thích chơi trò đổi vợ, đúng không? Phụ nữ bọn em thỉnh
thoảng cũng muốn chơi một chút." Cô thổi một hơi bên tai Hoắc Lương:
"Hiện tại anh cảm nhận được không? Người phụ nữ kia căn bản không yêu
anh, cũng không đáng được anh đối xử tốt như thế. Nếu cô ấy thật lòng yêu
anh, sao cô ấy nỡ tặng anh cho em? Để cho em..."

*Ngôn ngữ mạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.