CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 44

Tuy dáng người Hoắc Lương cao to, thực ra sức anh của anh không

lớn. Mỗi bữa anh chỉ ăn no tám phần. Sau khi ăn xong, Tiết Tiểu Tần nhận
được điện thoại mẹ Tiết gọi tới. Bà hỏi bọn họ dậy chưa, Tiết Tiểu Tần liếc
điện thoại, dùng khẩu hình phát nói cho Hoắc Lương biết là mẹ gọi đến.
Sau đó lại nói: "Con xin mẹ đó! Bây giờ là mấy giờ rồi mà còn ngủ? Sao
mẹ lại gọi con?"

Mẹ Tiết nghẹn lời không biết nói sao, bà săn sóc như vậy không được

à? Sau đó hỏi: "Buổi tối con dẫn Hoắc Lương về."

Chuyện quái gì thế? Tiết Tiểu Tần có chút không hiểu, mẹ Tiết nói

xong liền cúp máy, cô chưa kịp hỏi mà! Cô hỏi Hoắc Lương có biết chuyện
gì không, Hoắc Lương càng mờ mịt hơn cô. Từ nhỏ, anh đều lẻ loi một
mình, những phong tục gì gì đó anh đều không biết. Trước khi cưới, nếu
không có người nhà bệnh nhân giúp đỡ. E rằng anh gây không ít chuyện
cười rồi.

Nếu tối nay về nhà mẹ để, vậy chắc chắn không thể tùy tiện. Tiết Tiểu

Tần nhìn chằm chằm phòng chứa quần áo một hồi lâu. Thời tiết cuối thu có
chút lạnh, cô rất muốn mặc quần!!! Trong lúc cô đang phân vân không biết
chọn cái nào, Hoắc Lương đi vào, lấy cái áo bành tô màu đỏ, bình thản nói:
"Em mặc màu này đi."

Tiết Tiểu Tần gật đầu, rất biết điều mặc vào. Váy liền áo, giày cao gót

phối với áo bành tô. Sau khi thay váy xong, cô cũng bị người đẹp trong
gương mê hoặc. Mẹ cô đối với cô tốt nhất chính là di truyền gương mặt
xinh đẹp cho cô mà không làm ảnh hưởng chỉ số IQ của cô.

Khi cô ra khỏi phòng chứa quần áo, Hoắc Lương đã thay quần áo

xong. Anh mặc áo khoác nhung màu đen, quần tây đen, giày da, đầu tóc
bình thường chải ra sau ót, hôm nay vì nghỉ ngơi nên anh để tóc rũ xuống
theo tự nhiên, thoạt nhìn có vẻ trẻ hơn vài tuổi. Nếu nói anh là sinh viên
cũng có người tin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.