CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 510

động nhét vào túi, theo sau nhìn chòng chọc Tiết Tiểu Tần, không nói một
câu.

Lúc cả hai ra khỏi cửa, gã còn bắt Tiết Tiểu Tần quét dấu vân tay và

tròng mắt, khóa cửa cẩn thận.

Tiết Tiểu Tần không hiểu hỏi: "Không phải anh muốn Hoắc Lương

cứu em gái của anh à? Anh đóng cửa, không để lại giấy nhắn, anh ấy làm
sao biết là anh, làm sao đi cứu em gái anh được?"

Từ Ngao gầm nhẹ: "Không cần cô quan tâm!" Gã tự có suy nghĩ của

mình. Trước tiên cứ nhốt Tiết Tiểu Tần vài ngày, xem phản ứng của Hoắc
Lương, cho hắn cảm nhận một chút cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể
mất đi người mình yêu thương!

Tiết Tiểu Tần lập tức giơ hai tay bày tỏ 'tôi nói sai rồi'. Chờ vào thang

máy, bên trong cũng có người, Từ Ngao lập tức dùng ống tay áo che dao
bấm. Đồng thời dùng ánh mắt uy hiếp Tiết Tiểu Tần không nên đừng làm
chuyện ngu xuẩn. Sau khi ra khỏi cao ốc, gã dẫn Tiết Tiểu Tần đi thẳng đến
bãi đậu xe gần đó, đẩy cô vào trong xe.

Đúng lúc này, điện thoại di động vang lên.

Không phải của Tiết Tiểu Tần, là di động của Từ Ngao. Ở trước mặt

Tiết Tiểu Tần, gã rất hận đời, dùng mũi cũng ngửi được luồng hơi thở đầy
thù hận. Thế nhưng khi nhìn thấy hiển thị cuộc gọi đến, Tiết Tiểu Tần rõ
ràng nhận ra bầu không khí giương cung bạt kiếm biến mất hoàn toàn, Từ
Ngao biến thành người dịu dàng trong chớp mắt: "Tiểu Phàm... Ừ, anh
đang ở bên ngoài... Đúng vậy, hôm nay công việc khá nhiều... Anh không
thể về ở bên em được, mấy ngày nay anh phải đi công tác, không thể về
được... Ngoan, đừng khóc, đừng khóc... Con gái khóc nhìn xấu lắm... Ừ, trở
về nhất định có quà cho em... Đừng, Tiểu Phàm, đừng nên nói như vậy, em
sẽ không có chuyện gì, đừng nói cái gì không thể gặp mặt anh lần cuối...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.