CHUỖI NGƯỜI ĐI TRONG ĐẦM LẦY - Trang 123

CHIẾC ÁO

Hoàng Ngọc Thư

Đ

iều ấy quả là có thật. Mỗi lần nhìn đến chiếc áo ấy, hắn thấy gai ốc

nổi lên, xương sống ớn lạnh. Nhưng hắn vẫn thích giữ nó, hắn vẫn thèm
được mặc nó. Đã bao lần hắn định lấy ra mặc nhưng rồi hắn dừng lại. Hắn
sợ.

Chiếc áo ấy là quà của tên bạn thân tặng hắn sau chuyến du lịch Châu

Á. Tên bạn đến thăm hắn sau chuyến đi, hai người ngồi trò chuyện rôm rả,
tên bạn cho hắn xem bao nhiêu là hình đẹp. Mãi sau, gã lôi ra trong túi du
lịch một bọc vải chìa cho hắn.

- Quà của cậu đấy. - Gã vui vẻ nói.
Hắn mở bọc vải, lôi ra chiếc áo.
- Chà, đẹp quá. - Hắn tấm tắc.
Chiếc áo đẹp thật. Tên bạn bảo nó làm bằng tơ tằm, mụ già bán cho

hắn trông gớm ghiếc như một mụ phù thủy bảo hắn chiếc áo này do con gái
mụ dệt, có phép lạ.

- Thế cơ đấy. - Hắn nói, mắt vẫn không rời khỏi chiếc áo.
Chiếc áo xanh biếc, một màu xanh kỳ lạ khó diễn tả. Nó vừa mềm,

vừa mát lại nham nhám với những sợi vân li ti như dãi nước. Hắn ướm thử
vào người. Chiếc áo vừa in như may cho hắn. Hắn hài lòng nhìn thấy chiếc
áo mới tôn thêm nét đẹp thanh tú rất nghệ sĩ của hắn. Hắn định cuối tuần sẽ
mặc nó đến thăm cô bạn đồng nghiệp hắn vẫn theo đuổi từ bấy lâu nay.

***
Sáng Chủ Nhật, hắn diện chiếc áo mới, dạo một vòng quanh phố rồi

vào quán nước lấy một ly cà phê nóng. Hắn có cảm tưởng bao nhiêu cặp
mắt đổ dồn vào hắn chiêm ngưỡng chiếc áo và vẻ đẹp kiểu người mẫu của
hắn. Đi ngang qua quầy báo, hắn mua một tờ, còn vài đồng tiền lẻ, hắn mua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.