CHUỖI NGƯỜI ĐI TRONG ĐẦM LẦY - Trang 134

sáng của em và anh theo đuổi em từ đó. Anh nhớ những ngày em học miệt
mài hay lang thang chọn sách trong thư viện, lúc nào anh cũng ở sát bên
cạnh. Anh như bị hớp hồn, anh say mê em điên cuồng, và dần dần anh theo
em khắp mọi nơi. Anh đau khổ cùng cực khi em hẹn hò rồi tan vỡ những
mối tình, và rồi em lấy chồng. Bẵng đi một thời gian, anh đi lang thang
khắp nơi, tránh xa em nhưng rồi anh không chịu nổi, anh phải tìm về, về
quanh quẩn bên em, chỉ cần thấy em là anh đã thấy hạnh phúc. Thế mà đã
gần hai mươi năm. Đối với anh, thời gian không có ý nghĩa gì cả nhưng anh
lần lượt nhìn thấy những người quen già đi, chết đi. Cả em cũng vậy, anh
không thể nói em cũng vẫn như xưa. Anh lo sợ một ngày nào đó anh sẽ mất
em vĩnh viễn mà không một lần chia sẻ những điều anh hằng ấp ủ. Đã
nhiều lần anh muốn đến với em nhưng anh ngại làm em sợ hãi. Anh cũng lo
sợ làm đảo lộn cuộc sống phẳng lặng của em, mặc dù anh thấy em có
những điều không được hài lòng trong cuộc sống. Nhìn chung, em có một
cuộc sống dễ chịu và em xứng đáng được hưởng. Hôm trước, lần đầu em
thấy anh trong thư viện địa phương, thú thật là anh không cố tình để em
thấy. Anh chỉ theo em như mọi lần nhưng lúc ấy trông em thật tội nghiệp và
buồn cười, lúc nào cũng tất bật, vội vã và anh vô tình quên ẩn mình đi. Lúc
ấy anh nghĩ là em sợ nên anh vội lẩn đi, nhưng em không có vẻ sợ hãi nên
anh liều lĩnh gặp em lần nữa, và sau đó thế nào thì em đã biết. - Anh dừng
lại, mắt nhìn xuống hai bàn tay thon dài đan vào nhau.

Nàng hít một hơi sâu, đè xuống cảm giác nghẹn ngào đang dâng lên

ngực. Nước mắt nàng chảy xuống lặng lẽ. Nàng chưa bao giờ cảm thấy xúc
động và thương cảm như lúc này. Nàng chưa bao giờ biết đến một tấm tình
say đắm và chung thủy như vậy. Ở một nơi nào đó sâu xa trong tiềm thức,
nàng có cảm giác một cái gì đó rạn vỡ, mở ra, nàng như bị nhận chìm trong
một dòng lũ của vô số cảm xúc và ý nghĩ quyện vào nhau. Hai người im
lặng thật lâu. Một lúc sau, anh nhẹ nhàng đứng lên.

- Nước nguội rồi, em đi ngủ đi. - Không hề nhìn lại, anh lặng lẽ quay

đi, biến mất sau cánh cửa.

Đêm ấy, nàng không ngủ, hay đúng hơn, chỉ ngủ chập chờn. Những

ngày sau đó, nàng sống như trong mơ, làm việc, sinh hoạt một cách máy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.