CHUỖI NGƯỜI ĐI TRONG ĐẦM LẦY - Trang 135

móc. Nàng thường xuyên thấy chàng, hầu như bất cứ nơi nào có gương
nàng đều nhìn thấy anh, lúc vui, lúc trầm ngâm và đôi mắt luôn ánh lên nỗi
chờ đợi. Thỉnh thoảng, họ chuyện trò với nhau, sự khôi hài của anh làm vơi
đi nỗi bứt rứt trong nàng mỗi lần gặp gỡ, nhưng mỗi ngày sự thân thiết, gắn
bó giữa hai người càng mạnh hơn làm nàng cảm thấy nghẹt thở.

***
Một buổi chiều nọ, quá căng thẳng và mệt mỏi, nàng đành dừng làm

việc và xuống căng tin uống cà phê cho tỉnh táo. Căng tin vắng tanh, nàng ủ
rũ ngồi uống một mình. Trời lạnh buốt, nàng cầm ly cà phê bằng cả hai tay,
cố tìm chút hơi ấm. Có tiếng động nhỏ bên cạnh. Ngước mắt lên, nàng thấy
anh ngồi bên cạnh. Cố kiếm một chỗ khuất gió, nàng vô tình ngồi cạnh
quầy tính tiền trang trí bằng những mảnh gương đủ màu sắc.

- Em làm sao vậy? – Anh hỏi, giọng ân cần.
- Em mệt quá. - Nàng thầm thì, sợ có ai vô tình nghe được tưởng nàng

đã hóa điên, nói chuyện một mình. - Em mệt quá, công việc dồn dập chồng
chất, làm mãi không xong.

Nàng không dám thú thật là mình mất ngủ và mối quan hệ giữa hai

người làm nàng bị dao động, không thể tập trung làm việc. Anh nhìn nàng
ái ngại.

- Em xin nghỉ vài bữa đi, để lấy lại sức.
- Còn mấy hôm nữa là chồng em về, em đã xin nghỉ phép sau đó nên

bây giờ không nghỉ được.

‘Vả lại’, nàng nghĩ, ‘em chắc phát điên nếu ở nhà một mình mấy ngày

với anh quanh quẩn bên cạnh luôn luôn. Em cần phải đi làm để bớt nghĩ
đến anh’. Anh nhìn nàng đăm đăm như đọc thấu suy nghĩ của nàng.

- Anh lo cho em. - Anh nói một cách đơn giản và cúi xuống hôn nàng

dịu dàng.

Nàng run bắn và rung động sâu xa khi anh dừng lại. Nàng hoảng hốt

nhận ra mình đã yêu anh, một bóng ma từ quá khứ. Nàng chợt đọc thấy nét
mừng rỡ kinh ngạc trong mắt anh.

- Em cảm thấy được anh ư? - Anh hỏi gấp gáp qua hơi thở.
- Vâng. - Nàng ấp úng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.