CHUỖI NGƯỜI ĐI TRONG ĐẦM LẦY - Trang 256

- Phải ra khỏi đây. Ngay bây giờ.
Ngay lập tức Bảo quờ tay kéo Aston dậy. Thì ra anh ta cũng đã ngồi

dậy từ bao giờ. Cô ghé sát tai Aston, lặp lại nguyên si câu tối nghĩa vừa rồi
của thằng Trường. Aston không nói một lời, rút chiếc đèn pin nhỏ bằng
ngón tay trong túi quần khua quanh phòng. Họ mở to mắt để tìm một lối
thoát. Chỉ còn chiếc cửa sổ với hàng chấn song diêm dúa màu trắng, có lẽ
ban ngày trông rất thơ mộng. Gã đẹp trai, kẻ đã chứng kiến cái gì đó, lúc
này tỏ ra nhụt khí nhất, thu người ngồi trên giường không một cử động.
Aston thò tay vào ba lô, rút ra một dụng cụ kỳ lạ rồi ra hiệu cho thằng
Trường. Sau mới biết đó là một chiếc kìm chuyên dụng, có thể cắt được
những mảnh sắt to tướng. Mười phút sau, những thanh chấn song bắt đầu
rời ra. Những tiếng cạch nhỏ sau mỗi miếng cắt ngọt khiến Bảo hết hồn. Gã
đẹp trai đã chốt cửa trước cẩn thận và giờ như được truyền thêm sinh khí.

Khi chiếc cửa sổ mở ra một lỗ toang hoác đủ để một người chui lọt.

Aston khua đèn pin xuống dưới. Bức tường đằng sau khu nhà tiếp giáp với
một bãi đất hoang, lủng củng những khối sắt thép rỉ sét nằm nguệch ngoạc
chen lẫn cỏ dại. Căn phòng của họ nằm trên tầng ba, và cái việc bẻ cửa sổ
của Aston có vẻ như vô nghĩa. Song Aston nhanh chóng lôi tiếp từ trong ba
lô một cuộn dây thừng nằm trong chiếc hộp sắt to tướng như hộp thước
dây. Những người còn lại trố mắt nhìn các dụng cụ hiện đại của Aston quên
cả tình cảnh hiện tại. Có lẽ nếu trong một dịp khác, thằng Trường sẽ hỏi
Bảo.

- Chị moi đâu ra thằng cha quái quỷ này thế?
Aston vẫn khuôn mặt bình thản, động tác khẩn trương nhưng chính

xác như một người thợ làm vườn buổi sáng. Anh ta móc một đầu dây thừng
vào cửa sổ, đầu kia có phần đệm chuyên dụng của người leo núi, buộc vào
người thằng Trường rồi ra hiệu cho hắn xuống trước. Ba người còn lại giữ
mối dây, từ từ thả thằng Trường tay vẫn giữ chặt ba lô, lủng lẳng như một
xác chết xuống bờ tường. Gã đẹp trai xuống thứ hai và đến lượt Bảo. Cô hít
một hơi dài, đưa mắt nhìn Aston. Khuôn mặt Aston lúc này lạnh lẽo như
bức tượng đá. Anh ta lẳng lặng buộc dây ngang ngực cô rồi đỡ cô chui ra
ngoài cửa sổ, miệng vẫn không nói một lời. Cái vũng đen đặc phía bên dưới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.