CHUỖI NGƯỜI ĐI TRONG ĐẦM LẦY - Trang 91

uống rượu say xỉn suốt ngày. Một bữa Kình say ngủ, thằng con chúi đầu vô
lu nước mưa trong nhà bị chết ngộp. Từ đó Kình phát điên, thường lang
thang ngoài bãi lượm đủ thứ hầm bà lằng đeo vô người, cái gì ăn được là
bỏ vô miệng, lấm láp sống sít gì cũng ăn, hôi chút cũng nuốt, rồi nốc rượu,
có bữa ói tưởng chết, vậy mà vẫn sống nhăn. Làm như ông trời còn hành
Kình? Anh có cho đó là quả báo không? Tui thì nghĩ: Một kẻ vô tâm vô
tánh không nghĩ sâu như Kình, không biết việc làm của mình đúng hay sai?
Có ác không? Có thất đức không? Nói ông Trời ghét kẻ vô tâm vô tánh do
mình tạo ra như vậy, mà hại vợ con anh ta thì ông Trời cũng đâu có đúng
phải không anh?

Trong thời gian ở chùa với các sư thầy, tui đã suy nghĩ nhiều về

chuyện này. Rồi tui so sánh với hành vi mổ xẻ tử thi của các y công, bác sĩ,
hay nhân viên pháp y, họ mổ hàng loạt tử thi coi dã man còn hơn đó nữa,
nhưng vì công việc chớ không phải lòng tham. Vậy thì chính lòng tham đẻ
ra tội ác.

Ngày xưa tui tránh làm việc đó không phải vì nhát - tui vốn cũng gan,

cái chính là tui sợ, nỗi sợ mơ hồ mà tui chưa thể định hình, chưa hiểu mình
làm như vậy có tội hay không? Tui chỉ thấy cảnh đó bất nhẫn nên đã đẩy
cho Kình làm, và tui cho là mình vô tội. Sau đêm đó, tui bàn với Yến mau
mau rút khỏi Vĩnh Châu mà tới chỗ khác làm ăn, nhưng vợ tui cứ lơ đi và
lạnh dần. Nàng len lén nhìn hai bàn tay tui mà sợ. Tui đã kể lại đầu đuôi
câu chuyện cho Yến nghe, thề độc với nàng, Yến gật đầu nhưng vẫn sợ.
Mỗi khi tui đụng vô nàng thì Yến run bần bật.

Tui biết Yến vốn sợ máu, sợ sát sanh, nàng có cốt tu. Yến rất mẫn cảm

và dị ứng với cái ác. Nàng khóc và nói rằng không thể ngủ được khi có tui
bên cạnh. Tui đã tức tối nghĩ rằng nàng không tin chồng. Một sáng Yến
khóc lạy xin tui bỏ nàng, cho nàng về với má. Tui giận, nói: “Vậy thì tùy!
Cần lấy bao nhiêu vàng?” Nàng xin tui hai chục ngàn về xe, và một chỉ
vàng để biếu má - đó là chỉ vàng mà nàng bán cá để dành mua được. Tui
biết Yến đã quyết nên ráng vớt vát: “Khi nào em nghĩ lại, không còn thấy
sợ nữa thì cứ trở lại với anh, nhưng mau mau nghe?” Lúc đó tui tuy giận và
tức nhưng vẫn thương vợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.