CHUỖI NGƯỜI ĐI TRONG ĐẦM LẦY - Trang 93

tận nhà má vợ tui, vậy rồi hai người thành vợ chồng. Đó là những gì mà
Yến kể sau khi tui gặp lại nàng. Lúc đó tui cố ý ăn mặc xuềnh xoàng để
Yến không biết tui là người giàu có. Qua nàng tui biết tin tức Kình. Yến nói
thấy Kình mà lo cho tui, nàng xin lỗi tui, vẫn đi chùa cầu xin cho tui, giờ
thấy tui mạnh khỏe nàng mừng lắm. Nghe Yến nói mà tui cảm động quá.

Vừa lúc đó thì người chồng sau của Yến về với đứa con trai 9 tuổi. Tui

nghĩ chuyện cũ qua rồi, ai cũng đã yên phận, đàn ông với nhau cũng nên
nói chuyện thẳng thắn. Tụi tui đã cùng ăn với nhau bữa cơm gia đình bình
dị và hết sức thoải mái. Anh chồng sau của Yến tên Hải, anh ta rất tự tin và
vui tính, sau khi nghe chuyện tui, anh ta còn đùa: “Tui mất vàng, hút chết,
gần như trắng tay. Nghĩ mình lúc đó thiệt là dại. Cũng may mà gặp Yến.”
Nghe anh ta nói tui nghĩ: Còn mình được vàng thì lại mất đi người vợ hiền
đức độ.

Khi tui ngỏ ý muốn giúp vợ chồng Hải thì Yến cảm ơn, nàng suy nghĩ

một chút rồi nói: “Bữa nay gặp lại anh, thấy anh mạnh khỏe là em mừng
rồi. Tụi em tuy có khó khăn nhưng rồi cũng qua được anh à. Anh Hải qua
cái chết rồi nên giờ không còn ham gì lớn nữa. Còn em thì anh biết rồi đó,
em chỉ cần đủ sống và yên lành. Giờ nếu anh khá giả, có lòng, thì em nghĩ
anh nên làm phước. Nhờ số vàng ngày xưa của những người chết mà anh
được như hôm nay, thì lâu lâu anh nên cầu siêu cho họ”.

Thầy Hai kể đến đây, nhìn tôi: “Anh thấy chưa, vợ cũ của tui chỉ học

tới lớp 4 mà có suy nghĩ sâu sắc và đức độ như vậy. Cái thiện có sẵn trong
người nàng. Tui biết dẫu có bao nhiêu vàng cũng không mua được nàng,
bởi nàng không tham. Yến nghĩ sao nói vậy, khiến một kẻ tự hào có chút
đầu óc như tui phải sáng ra. Ngày xưa tui tránh làm cái việc ghê gớm đó,
nhưng tui đã kéo xác người lại cho Kình làm, thì tui cũng là kẻ có tội rồi.
Yến dị ứng với cái ác, nàng sợ tui là phải.

Khi không còn tự bào chữa mà nhận ra tội của mình, tui nghe lời Yến

lập một cô nhi viện. Tôi có nhiều tiền nhưng không xây chùa lớn mà chỉ lập
am để tu thân, suy gẫm chuyện mình, chuyện đời. Tôi rất phục và kính nể
những sư những cha, những ni cô, dì phước tự làm lấy mà ăn, họ đầy lòng
bác ái, không ngại gian khổ, nguy hiểm lây lan khi chăm sóc những bệnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.