CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 148

19

Thư của Jên đáng mến gửi bác sĩ Đêrych:

“Đêrych thân mến, điện tín và bưu thiếp chỉ báo được cho anh biết về

những tin tức tôi đã đến đây. Ở đây đã được 15 ngày, tôi thấy đã cần phải
gửi tới anh một bản báo cáo. Anh nên nhớ rằng tôi là một thông tín viên
tồi. Nhưng là lần đầu tiên tôi mượn ngòi bút của một người viết thư giỏi, vì
tôi vừa mới phải trải qua một cơn khủng hoảng mà hiếm người phụ nữ vấp
phải. Rôza đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, vì dần dần đã trở nên cần
thiết cho bệnh nhân và tạo được lòng tin đối với người bệnh.

Còn về cô Jên tội nghiệp, phải bằng lòng với mình để biết được mình là

người cuối cùng bệnh nhân mong sự có mặt. Khi tên của cô ta được tuyên
bố như một người khách có thể đến thăm bệnh nhân đã kêu lên: “Trời ơi,
không! Không!” với một vẻ ghê sợ lộ rõ trên nét mặt đến nỗi Jên thấy tim
mình tan nát. Hỡi bác sĩ sáng suốt! Anh đã không lầm trong việc chuẩn
đoán bệnh. Anh ấy nói rằng lòng thương hại là đòn cuối cùng mà người ta
có thể giáng vào anh ấy! Làm thế nào để anh ấy hiểu rằng Jên đã đem lòng
thương hại chính bản thân mình!...

Hỡi anh bạn già! Vết thương lòng của tôi đang chảy máu, tôi e rằng bàn

tay anh quá nhẹ để băng bó nó... Tôi nói đến đâu rồi nhỉ? À, tôi đang nói
về cô Jên, cô ấy đang gầy đi mệt mỏi. Nhưng trái lại Rôza hình như đang
nở nang và tiếp tục là một con người nhỏ nhắn xinh xắn với bộ tóc hung
huyền ảo. Về mặt thể xác của Rôza, tôi thấy cần tâm sự với anh cả một đề
mục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.