CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 136

mặc dù hắn ta rất hăng hái và ông được trở về với người hầu quen thuộc.
Ấy. Những người y tá chuyên nghiệp bao giờ cũng muốn trình diễn tính
hăng hái của mình, nhưng họ có biết đâu họ trở thành phiền phức. Để bù
lại, hôm nay tôi đưa tới ông một người sẽ giúp ông tất cả mọi việc cần thiết
mà không làm phiền ông. Đây là cô y tá của ông, cô Rôza do bác sĩ Đêrych
gửi tới giúp ông làm thư ký, làm người đọc sách, làm bạn hàng ngày, nói
chính xác là “một cặp mắt mới” cho ông Đan. Đàng sau cặp mắt đó là một
bộ óc thông minh và một trái tim phụ nữ đầy nhân hậu và tình cảm. Cô
Rôza đã tới đây sáng nay.

Không một câu trả lời, nhưng bàn tay Đan lần tìm bức tường, sờ lên nó

rồi lại buông thõng xuống. Jên không hiểu được sự minh bạch cô Rôza
chính là bản thân mình. Jên chỉ có một nguyện vọng: người ốm không bị
khổ tâm vì người phụ nữ ấy. Nhưng bác sĩ Rôby lại nói tiếp:

“Thưa ông Đan, cô Rôza đã có ở đây, trong buồng này.”

Thế là bản tính lịch sự vốn có ở Đan xuyên qua được đêm tối xung

quanh anh, anh không quay đầu lại, nhưng bàn tay phải của anh phác một
cử chỉ chào, rồi bằng một giọng mệt mỏi và rõ ràng, anh nói:

- A! Xin chào chị. Từ xa thế mà chịu khó lên đây, thật là quý hóa quá.

Tôi mong rằng cuộc hành trình không làm chị mệt mỏi quá chứ?

Cặp môi Jên mấp máy, nhưng không một tiếng động nào thoát được ra

ngoài. Bác sĩ Rôby vội vàng trả lời, không nhìn chị:

- Cô Rôza đã làm một cuộc hành trình rất tốt và sáng nay thấy cô có vẻ

tươi tỉnh như đã làm được ngủ ngon suốt đêm qua trên giường của cô. Tôi
cho cô là một thanh niên thích nước lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.