CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 21

- Hoan hô! - Bà quận chúa hớn hở kêu lên. - Anh sẽ vẽ nhé, anh Đan,

sang năm anh sẽ gửi nó lên Viện Hàn Lâm và chúng ta sẽ đến đó xem. Kìa!
Simson có cái gì trong khay. Gì thế? Trời ơi! Một bức điện tín à? Có biến
cố gì xảy ra vậy? Thử đoán xem nào! Tôi mong rằng có kẻ ngốc nghếch
nào đó đã lỡ tàu.

Trong sự im lặng đầy xúc cảm, bà quận chúa bóc bức điện. Rất rõ ràng

có hiệu quả đột ngột ngay. Sắc mặt bà vẫn thường đỏ chuyển sang màu tím,
và cơn giận như làm bà không nói được. Jên liền đứng lên và cúi đầu trên
vai bà để đọc bức điện dài. Sau đó cô bình tĩnh quay lại và ngồi xuống chỗ
cũ. Cuối cùng bà quận chúa kêu lên:

- Người với ngợm! Ôi, người với ngợm! Là bạn thân mà đối xử với nhau

như thế đấy! Ấy thế mà tôi đã để dành cho bà ta một chuỗi hạt ngọc tuyệt
đẹp cơ đấy! Đời thuở nào lại lỗi hẹn vào giây phút cuối cùng kia chứ!...

- Thưa cô thân mến! Jên nói. Nếu như bà Vetma tội nghiệp ấy đột nhiên

bị viêm thanh quản thì bà ấy chẳng thể nào hát được dù chỉ một câu, ngay
cả Đức Hoàng Hậu có ra lệnh cũng vậy thôi. Bức điện của bà ấy bày tỏ nỗi
ân hận chân thành.

- Jên, đừng có cãi với tôi! Và đừng có lôi Hoàng Hậu vào đây. Tôi vốn

rất ghét cái thói không hợp lý này. Tại sao bà ta lại mắc cái bệnh khi mà bà
ta phải đến nhà tôi để hát? Vào thời niên thiếu của tôi, người ta không biết
đến những mánh khóe này. Đó là những phát minh mới như đau ruột thừa
để mà phanh thịt con người ta ra. Ở thời buổi tôi người ta gọi đó là mắc
bệnh đi ngoài và người ta cho uống cây đại hoàng.

Myra nghẹt thở vì cười sau chiếc mũ làm vườn cô dùng để che mặt. Đan

nói thầm vào tai Jên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.