CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 75

tự hỏi không biết Jên có dành cho anh không? Anh đếm những khung cửa
sổ mặt trước lâu đài và cửa sổ nằm ở khoảng giữa buồng anh và buồng Jên.

Sau cùng cảm thấy đã tự chủ được, anh mới lên tiếng nhẹ nhàng hỏi:

- Em yêu mến, vậy là lúc này em chưa hiểu sao?

- Ồ! - Jên nói với vẻ gần như khắc nghiệt, - xin anh đừng đòi hỏi tôi phải

phân tích tình cảm của tôi. Hôn nhân là một việc đứng đắn chứ không phải
là một tình cảm. Nếu anh thật sự mong muốn hành động tốt nhất cho cả hai
chúng ta thì xin anh về ngay đi và đừng nói gì thêm với tôi tối nay nữa. Lúc
nãy anh nói mười một giờ sáng mai anh sẽ đến nhà thờ chơi thử đàn organ,
tôi sẽ đến nghe anh thử đàn, đến trưa anh có thể cho người phụ về và tôi sẽ
trả lời anh. Còn bây giờ, tôi van anh, tôi không còn có thể… tôi cần phải
được ở một mình.

Đan buông tay bó gối ra, Jên cảm thấy một bàn tay anh cầm lấy gấu áo

của mình, rồi đột nhiên Đan cúi xuống và thầm thì: “ Anh hôn cái thập
giá”, rồi bằng một cử chỉ thật dịu dàng và kính trọng, anh hôn gấu áo của
Jên.

… Một giây sau chỉ còn mình Jên. Cô lắng nghe bước chân xa dần, Cô

nghe thấy tiếng cửa hành lang mở ra rồi đóng lại. Thế rồi, từ từ Jên ngồi
vào chỗ lúc Đan cúi xuống hôn gấu áo cô. Jên hoàn toàn một mình. Nỗi
căng thẳng trong những giây phút cuối cùng đã hết. Cô ghì hai tay vào
trước ngực, nơi mà cái đầu thân yêu của Đan đã tì vào, Jên có hiểu Đan đã
hỏi gì cô không? Ôi, còn hiểu gì nữa! Jên không dễ gì khóc được, nhưng tối
hôm nay được nghe gọi cô bằng cái tên cô tưởng không bao giờ được nghe.
Những giọt nước mắt to tướng lặng lẽ chảy xuống hai bàn tay, cuối cùng
tính tự chủ rất đàn ông của Jên cũng đành phải rút lui. Người phụ nữ không
thể làm chủ được mình mà không phải trả giá bằng những giọt nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.