CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 157

“Vì một điều, hắn ta có tiếng là tàn nhẫn, độc ác - và cả những chuyện

khác nữa. Anh đã nghe nói đôi chút về hắn ta khi sống ở Paris trước đây,
mặc dù anh may mắn chưa bao giờ va chạm với người đàn ông đó. Mặt
khác, ngày hôm qua Jared cũng đã cảnh báo anh về hắn ta; hắn chính là ông
chủ doanh nghiệp đối thủ của Jared ở Paris.”

Tôi tỳ hai khuỷu tay lên chiếc bàn mòn vẹt, hai nắm tay chống dưới

cằm.

“Em đã gây ra một mở rắc rối rồi phải không?” Tôi ảo não nói. “Làm

anh trượt chân ngay bước khởi đầu tốt đẹp trong công việc.”

Anh cười, rồi đứng lên đi đến sau tôi, cúi người, vòng hai tay ôm lấy

tôi. Tôi vẫn còn mất bình tĩnh vì những tiết lộ bất ngờ của anh, nhưng thấy
khá hơn nhiều khi cảm nhận được sức mạnh và thân thể cao lớn của anh ở
phía sau mình. Anh hôn nhẹ lên đỉnh đầu tôi.

•••

Gần một tiếng sau, Jared mới quay lại, hai tai đỏ ửng vì lạnh, nhưng

cổ họng còn nguyên không bị cắt thủng, và nhìn bề ngoài không có gì tệ
hơn. Tôi mừng vì được thấy ông ta.

“Ổn cả rồi,” ông ta tuyên bố, vẻ mặt rạng ngời. “Không có gì khác

ngoài bệnh scorbut

[30]

, kiết lỵ thông thường và cảm lạnh ở trên thuyền.

Không có đậu mùa.” Ông ta nhìn quanh căn phòng, xoa hai bàn tay vào
nhau. “Bữa tối đâu rồi?”

Hai má ông ta bị gió thổi đỏ ửng, trông ông ta phấn khởi và đầy năng

lực. Có vẻ việc giải quyết các đối thủ kinh doanh chuyên dàn xếp những
bất đồng bằng cách ám sát là tất cả công việc trong một ngày làm việc của
vị thương gia này. Và sao lại không chứ? Tôi mỉa mai nghĩ. Xét cho cùng
thì ông ta là một người Scot khát máu mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.