CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 153

“Hên hay xui?” Tôi tò mò hỏi Jared. Tôi đã cho rằng câu trả lời là

“xui”, nhưng dường như không khí vui vẻ hồ hởi trên người vị thương gia
bé nhỏ này quá dễ nhận thấy để có thể quy công cho món rượu vang đỏ, thứ
chẳng khác gì acid mạnh. Tôi đặt cốc của mình xuống, hy vọng men răng
của mình còn nguyên vẹn.

“Xui cho St. Germain, may mắn cho tôi,” ông ta nói một cách súc tích,

ngắn gọn, nhổm dậy khỏi ghế và ngó ra ngoài cửa sổ.

“Tốt lắm,” ông ta nói, ngồi trở lại với vẻ thỏa thuê. “Bọn chúng sẽ đưa

rượu vang xuống và cho vào kho hàng lúc mặt trời lặn. An toàn và kín
tiếng.”

Jamie ngả người trên ghế nhướng mày dò xét người họ hàng của mình,

nụ cười treo trên môi.

“Có phải thuyền của Bá tước St. Germain cũng chở rượu mạnh không,

thưa bác?”

Một nụ cười rộng ngoác tới tận mang tai đáp lại câu hỏi này, phô ra

hai cái răng vàng ở hàm dưới, chúng làm cho Jared trông càng giống cướp
biển hơn.

“Một chuyến hàng tốt nhất từ Pinhão,” ông ta vui vẻ nói. “Tiêu tốn của

hắn cả một gia tài đấy. Một nửa rượu vang từ các vườn nho xứ Noval và
trong một năm sẽ chẳng còn hàng.”

“Và tôi đồ là nửa còn lại đang được bốc dỡ đưa vào kho hàng của

ông?” Tôi bắt đầu hiểu nỗi niềm vui sướng của ông ta.

“Đúng thế, cô gái ạ, trúng phóc!” Jared cười như nắc nẻ, hầu như chìm

đắm trong ý nghĩ đó. “Cô có biết điều gì sẽ đến khi thứ đó được bán ra ở
Paris không?” Ông ta hỏi, rồi ngả người về đằng trước, dằn mạnh cốc rượu
lên bàn. “Cung cấp có giới hạn và tôi được độc quyền kiểm soát! Chúa ơi,
lợi nhuận cả năm của tôi!”

Tôi đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ. Con thuyền Arianna nổi bập bềnh

ở chỗ neo đậu, rõ ràng đã cao hơn mặt nước, khi những lưới hàng khổng lồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.