CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 213

thời thượng khác mà cô thợ may đã cho tôi xem. Nhưng phản ứng của
Jamie khiến tôi cảm thấy muốn phòng bị và theo đó mà có ý chống đối.

“Anh đã nói với em là cần bắt mắt,” tôi nhắc anh nhớ. “Và đây tuyệt

đối không là gì so với những mẫu thời trang mới nhất trong triều. Tin em
đi, em sẽ là hiện thân của sự e lệ nếu đem so sánh với bà de Pérignon và Nữ
bá tước de Rouen.” Tôi chống nạnh và lạnh lùng dò xét anh. “Hay là anh
muốn em xuất hiện tại lâu đài trong bộ váy nhung màu xanh lá cây?”

Jamie ngoảnh mặt đi trước cái khe ngực của tôi và mím chặt môi.

“Hừm,” anh làu bàu trong miệng, trông giống dân Scot hết mức.

Cố gắng hòa giải, tôi tiến đến gần hơn và đặt bàn tay lên cánh tay anh.

“Thôi nào,” tôi nói. “Anh đã vào cung điện rồi đấy; chắc chắn anh biết

các quý bà ăn mặc ra sao. Anh biết cái váy này cũng không khủng khiếp
quá mức nếu xét trên các tiêu chuẩn đó còn gì.”

Anh liếc xuống nhìn tôi và mỉm cười, gương mặt có phần ngượng

ngùng.

“Phải,” anh nói. “Phải, quả thật là thế. Chỉ là… à, em là vợ anh,

Sassenach ạ! Anh không muốn những gã đàn ông khác nhìn em theo cái
cách mà anh nhìn các quý bà đó.”

Tôi cười vang và vòng tay qua cổ, kéo anh xuống hôn tôi. Anh ôm lấy

eo tôi, hai ngón tay cái vô thức vuốt ve lớp lụa đỏ mềm mại bao bọc bên
ngoài thân hình tôi. Bàn tay anh hướng dần lên phía trên, trượt qua nếp vải
trơn trượt hướng tới phần gáy trần trụi. Bàn tay còn lại nắm lấy bầu ngực
tròn trịa mềm mại của tôi đã bị chiếc coóc xê đẩy vun cao lên hết mức,
phóng khoáng một cách khêu gợi bên dưới lớp vải lụa che phủ duy nhất.
Cuối cùng, anh cũng thả tay ra và đứng thẳng lên, lắc lắc đầu vẻ nghi ngại.

“Anh cho là em sẽ phải mặc nó, Sassenach ạ, nhưng vì Chúa, hãy cẩn

thận nhé!”

“Cẩn thận? Về cái gì?”

Miệng anh nhếch lên trong một nụ cười thiểu não.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.