CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 212

gia tộc kinh doanh ngân hàng giàu có có thể thường xuyên lui tới cửa nhà
chúng tôi, ở đó, họ sẽ bị cám dỗ và lừa gạt bởi rượu Rhenish, những cuộc
chuyện trò thú vị, những trò giải trí vui vẻ và một lượng lớn rượu whisky
Scotch hảo hạng mà Murtagh đã dành hai tuần lễ băng qua eo biển Anh và
đi đường bộ để đưa tới hầm rượu của chúng tôi.

“Họ bị lôi kéo bởi những trò giải trí, em biết đấy,” Jamie đã nói vậy,

phác thảo ra những kế hoạch trên mặt sau của một bài thơ viết trên giấy khổ
lớn miêu tả cuộc tằng tịu giữa Bá tước de Sévigny và vợ của ngài Bộ
trưởng Nông nghiệp. “Tất cả quý tộc đều quan tâm tới vẻ bề ngoài. Bởi
vậy, để bắt đầu, chúng ta phải mời chào họ bằng thứ gì đó trông thú vị.”

Căn cứ từ vẻ mặt sửng sốt của anh lúc này, tôi hẳn đã có được một sự

khởi đầu tốt đẹp. Tôi đi hơi khệnh khạng một chút, khiến cho phần chân
váy to đùng đung đưa như một chiếc chuông.

“Không tồi, đúng không?” Tôi hỏi. “Rất bắt mắt, trong bất cứ trường

hợp nào.”

Cuối cùng anh cũng tìm lại được giọng nói của mình.

“Bắt mắt ư?” Anh rền rĩ thốt lên. “Bắt mắt ư? Chúa ơi, anh có thể

nhìn thấy từng centimet trên người em, xuống tới tận cái xương sườn thứ
ba đấy!”

Tôi ngó xuống phía dưới.

“Không thể nào. Dưới lớp đăng ten không phải là người em mà là một

lớp vải lót bằng xa tanh trắng.”

“Được rồi, trông có vẻ giống em!” Anh đến gần hơn, cúi xuống xem

xét kĩ phần thân áo chẽn bó sát của chiếc váy. Anh ngó vào cái rãnh xẻ sâu
của tôi.

“Chúa ơi, anh có thể nhìn xuống tới tận rốn em! Chắc chắn em không

định mặc thế này để đi ra nơi công cộng chứ!”

Tôi nổi giận trước câu nói này. Tự bản thân tôi vốn đang cảm thấy bồn

chồn lo lắng vì sự hở hang của chiếc váy, mặc dù còn có các mẫu thiết kế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.