CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 229

len tôi đang quàng.

“Anh nghĩ ông ta có mối liên hệ với Raymond?”

Jamie nhún vai. “Anh không biết. Nhưng chính em đã kể cho anh

những lời đồn đại về St. Germain, không phải sao? Và nếu ông Raymond là
một phần của vòng tròn ấy thì anh nghĩ em nên tránh xa người đàn ông quỷ
quái đó, Sassenach.” Anh tặng tôi một nụ cười nửa miệng giễu cợt. “Miễn
là anh không phải cứu em khỏi bị thiêu sống lần nữa là được.”

Những bóng cây gợi tôi nhớ đến sự âm u lạnh lẽo của cái hố giam

trộm ở Cranesmuir, tôi rùng mình nhích tới gần Jamie, tiến xa hơn vào dưới
ánh mặt trời.

“Em cũng không muốn anh làm thế nữa đâu.”

Những chú bồ câu ve vãn tình tứ trên bãi cỏ dưới một bụi cây đầu

xuân đang nở hoa. Các quý ông, quý bà đang trình diễn những hoạt động
tương tự trên những đường mòn dẫn xuyên qua các khu vườn đầy những
tác phẩm điêu khắc. Sự khác biệt chủ yếu là ở chỗ những con bồ câu làm
chuyện đó lặng lẽ hơn.

Một hình ảnh trong chất vải lụa bóng như nước phập phồng di động

phía sau chỗ chúng tôi nghỉ ngơi, trong những tiếng trò chuyện phấn khích
ồn ào về sự thần thánh của trò chơi đêm hôm trước. Có ba phu nhân đang ở
cùng ông ta, trong khi những ý kiến của ông ta vọng lại nghe không có vẻ
gì quá hấp dẫn.

“Tráng lệ! Khá tráng lệ, giọng nói của La Couelle!”

“Ồ, tráng lệ! Phải rồi, tuyệt vời!”

“Thật thú vị, thú vị! Tráng lệ là từ duy nhất dành cho nó!”

“Ồ, vâng, tráng lệ!”

Những giọng nói - của cả bốn người bọn họ - chói tai nhức óc như lũ

ốc sên đang kéo gỗ. Trái ngược với bọn họ, quý ông chim câu đang làm
công việc của nó, cách mũi tôi vài mét có tiếng chim gù trầm thấp ngọt
ngào như mật nổi lên từ âm thanh ồn ã yêu đương sâu sắc cho tới tiếng huýt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.