CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 358

như bắt đầu một nỗ lực để trở về giành ngai vàng, nhằm khiến Louis bị ấn
tượng bởi giá trị tiềm tàng của người nhà Stuart, nhưng…”

“Nhưng Charles không giả vờ?” Jamie cắt ngang. “Phải, trông có vẻ

như thế đấy. Có khăn lông ở đó không, Sassenach?” Hai mắt nhắm tịt lại và
mặt tong tỏng nước, anh đang gõ nhẹ lên mặt bàn. Tôi cất bản chép tay kia
đi để tránh bị nước dây vào và tìm thấy chiếc khăn lông vắt phía cuối thành
giường.

Anh kiểm tra con dao cạo với vẻ bất mãn, quyết định sẽ dùng nó, cúi

xuống bàn trang điểm của tôi để soi gương và bắt đầu cạo bọt trên hai má.

“Tại sao việc em tẩy lông chân và lông nách bị coi là man rợ, còn anh

cạo râu trên mặt thì lại không?” Tôi hỏi, quan sát anh bặm môi trên xuống
để cạo phần râu dưới mũi với những nhát cạo tinh tế.

“Đúng thế,” anh đáp, nghiêng mặt nhìn xéo vào gương. “Nhưng nó

ngứa ngáy khó chịu như ma hành nếu anh không cạo đi.”

“Anh đã bao giờ để râu chưa?” Tôi tò mò hỏi.

“Không chủ ý để,” anh đáp, cười nửa miệng khi cạo một bên má,

“nhưng thi thoảng anh có để khi không thể ngăn nó mọc - khi anh sống như
một kẻ ngoài vòng pháp luật ở Scotland. Khi phải lựa chọn giữa việc cạo
râu trong tiết trời giá lạnh với một con dao cùn vào mỗi buổi sáng hay là bị
ngứa ngáy, anh đã chọn chịu ngứa.”

Tôi cười to, nhìn anh kéo con dao cạo dọc theo đường quai hàm bằng

một nhát kéo dài.

“Em không tưởng tượng nổi trông anh như thế nào với một bộ râu

rậm. Em chỉ mới nhìn thấy anh ở giai đoạn râu lởm chởm thôi.”

Anh nhếch mép cười, lại cạo ngược một đường ở phía quai hàm bên

kia khi loại bỏ đám râu ở phần dưới gò má.

“Lần tới chúng ta được mời tới Versailles, Sassenach ạ, anh sẽ hỏi xem

liệu chúng ta có thể đến thăm sở thú hoàng gia không. Louis nuôi một con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.