CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 395

Sau một lúc, tôi nghe thấy tiếng leng keng khi con dao rơi xuống sàn

nhà. Tôi đứng im không nhúc nhích, nhìn đăm đăm ra ngoài cửa sổ xuống
dưới sân sau. Tôi nghe thấy tiếng sột soạt yếu ớt phía đằng sau, nên liếc
nhìn vào hình phản chiếu mờ mờ trong kính cửa sổ. Gương mặt tôi hiện ra
trong ô cửa sổ như một hình bầu dục đường nét lờ mờ giữa quầng tóc nâu
xổ tung vì mới ngủ dậy. Hình ảnh trần trụi của Jamie di chuyển mờ nhạt
trong kính giống như khi người ta nhìn vào dưới mặt nước, anh đang tìm
một chiếc khăn tắm.

“Khăn tắm ở dưới cùng chỗ cái giá để bình nước,” tôi nói, quay người

lại.

“Cảm ơn em.” Anh buông cái áo sơ mi bẩn đang dùng để thấm bớt

nước trên người, rồi với lấy cái khăn tắm mà không buồn nhìn tôi.

Anh lau mặt, sau đấy dường như đã có quyết định nào đó, anh hạ khăn

xuống và nhìn thẳng vào tôi. Tôi có thể thấy những cảm xúc đang giằng co
để giành quyền làm chủ trên mặt anh, và thấy như thể tôi vẫn đang nhìn vào
tấm kính trên cửa sổ. Cảm giác đắc thắng cùng lúc đến với cả hai chúng tôi.

“Em/Anh xin lỗi,” chúng tôi nói cùng một lúc và bật cười.

Cảm giác ẩm ướt từ da anh xuyên qua lớp lụa mỏng nhưng tôi không

quan tâm.

Vài phút sau, anh lầm bầm điều gì đó vào mái tóc tôi.

“Gì cơ?”

“Quá gần,” anh lặp lại, lùi ra sau một chút. “Nó gần sát sạt, Sassenach

ạ, làm anh sợ lắm.”

Tôi liếc xuống con dao găm đang nằm chỏng chơ dưới sàn nhà.

“Sợ ư? Em chưa bao giờ thấy ai ít sợ hãi hơn trong đời mình. Anh biết

thừa là em sẽ không làm thế mà.”

“Ồ, đúng đó.” Anh nhe nhởn cười. “Không, anh không nghĩ em sẽ giết

anh, nhiều ngang với khả năng em có thể làm thế.” Rồi anh nhanh chóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.