CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 421

“Tôi không muốn nói lời vu khống, hay khơi gợi lòng nghi kị,” Jules

de La Tour thêm vào, “nhưng trong triều, nhà Stuart nổi tiếng là tay trắng.
Chuyện những kẻ ủng hộ người Jacobite đang cố gắng tìm nguồn tài chính
trong thời gian gần đây là sự thực, tuy nhiên họ không gặp may, theo những
gì tôi nghe được.”

“Đúng vậy,” Duverney con xen vào, nghiêng người tới trước với vẻ

hào hứng. “Chính Charles Stuart đã bí mật nói chuyện với hai chủ ngân
hàng mà tôi quen biết, nhưng không ai sẵn sàng cho vay một số tiền lớn
trong điều kiện hiện tại của cậu ta.”

Tôi phóng ánh mắt về phía Jamie và anh đáp trả bằng một cái gật đầu

khó nhận thấy. Điều này sẽ được xếp vào dạng tin tức tốt. Nhưng câu
chuyện của Bá tước về vụ đầu tư là sao đây?

“Điều đó là sự thật,” hắn hùng hổ nói. “Điện hạ được bảo đảm một

khoản tiền vay là mười lăm nghìn livre từ một ngân hàng Ý và đã giao toàn
bộ món tiền cho tôi toàn quyền sử dụng, nó được dùng để đặt hàng một con
thuyền và giao dịch việc đóng chai tại vườn nho Gostos. Tôi có bức thư
được ký ngay tại đây.” Hắn vỗ vào ngực áo khoác với vẻ thỏa mãn, sau đó
ngả người ra sau, hân hoan đưa mắt nhìn quanh bàn rồi dừng tại chỗ Jamie.

“Chà, thưa ngài,” hắn nói, phẩy tay về phía chiếc bình được đặt trên

tấm vải trắng trước mặt Jamie, “ngài sẽ cho phép chúng tôi thưởng thức
loại rượu trứ danh này chứ?”

“Vâng, tất nhiên,” Jamie lẩm bẩm. Anh máy móc đưa tay ra để lấy

chiếc ly đầu tiên.

Louise vốn im lặng dùng món suốt bữa tối, nhưng giờ cô ấy có vẻ

nhận ra nỗi lo lắng của Jamie. Bởi là một người bạn tốt, cô ấy bèn quay
sang tôi, cố gắng chuyển hướng cuộc trò chuyện sang một đề tài trung lập.

“Viên đá cô mang trên cổ thật đẹp, ma chère,” cô ấy nói, ra hiệu về

phía viên pha lê của tôi. “Cô có nó từ đâu vậy?”

“Ồ, cái này à?” Tôi nói. “Chà, thực ra…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.