CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 446

quả bóng lớn có màu đỏ vui tươi. “Họ để Jamie đi, nhưng chúng tôi vẫn bị
nghi ngờ. Tôi không nghĩ việc bảo lãnh có thể kéo dài, ông thì sao?”

Raymond lắc đầu. Một đợt gió tràn vào, thổi xoay con cá sấu phía trên

đầu ông ta, buộc ông ta phải vươn người để đóng cửa sổ.

“Không. Chỉ là một mối phiền toái, không hơn. Ông Hawkins có tiền

và bạn bè, tất nhiên ông ta quẫn trí, nhưng vẫn án binh bất động. Rõ ràng,
cô và chồng không làm điều gì sai ngoài sự tử tế quá mức khi cố gắng giữ
bí mật sự bất hạnh của cô gái kia.” Ông ta uống ngụm lớn rượu từ cốc của
mình.

“Và tất nhiên, đây là mối bận tâm hiện tại của cô. Về tiểu thư kia ư?”

Tôi gật đầu. “Một trong số những mối bận tâm. Lúc này, tôi chẳng thể

bảo vệ danh tiếng của cô ấy. Tất cả những gì tôi làm được là cố gắng chữa
lành vết thương cho cô ấy.”

Con mắt đen khinh miệt liếc qua miệng của chiếc cốc kim loại có chân

trong tay ông ta.

“Phần lớn các bác sĩ tôi quen đều nói vậy, “Tất cả những gì tôi có thể

làm là cố gắng chữa trị.” Cô sẽ chữa lành các vết thương của cô ấy ư? Nếu
cô hiểu sự khác biệt thì thật thú vị, madonna ạ! Tôi đã nghĩ rằng cô biết cơ
đấy.”

Tôi đặt cái cốc xuống vì cảm thấy mình đã uống đủ. Sức nóng đang

tỏa ra từ hai bên má và cảm giác đầu mũi tôi đang chuyển dần sang sắc
hồng rõ rệt.

“Tôi đã bảo tôi không phải bác sĩ thực sự.” Tôi nhắm hai mắt một

chốc, sau khi biết chắc bản thân có thể kể đến cùng, liền mở mắt ra.
“Không những thế, tôi… ờ, trước đây, tôi từng giải quyết một trường hợp
cưỡng hiếp. Nếu nhìn bề ngoài thì chẳng có phương án chữa trị nào thỏa
đáng. Chẳng có phương án nào đâu, thế đấy,” tôi nói thêm, sau đó đổi ý và
cầm cốc lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.