họ và họ sẽ được nghỉ ngơi trong vòng tay của Chúa, nếu không muốn nói
là Archie Cameron.
Những người bị mất tay chân hoặc các chi bị giập nát và bị thương ở
phần bụng là tệ nhất. Ở đây không hề vô trùng. Tất cả những gì tôi có thể
làm là rửa sạch bàn tay mình và bắt các trợ lý làm việc tương tự - chừng
nào họ còn ở dưới sự giám sát trực tiếp của tôi - và cố gắng đảm bảo rằng
những đồ băng bó được đun sôi trước khi quấn băng. Tôi biết hành động để
phòng này bị coi là lãng phí thời gian và bị phớt lờ ở các ngôi nhà khác, bất
chấp sự hướng dẫn từ tôi. Nếu tôi không thể thuyết phục các xơ và thầy
thuốc của nhà thương Des Anges về sự tồn tại của vi sinh vật gây bệnh thì
tôi cũng không có khả năng thuyết phục một tập hợp các bà chủ nhà
Scotland và những nhà phẫu thuật quân đội mà tôi nghi ngờ là bác-sĩ-chăm-
ngựa
Tôi nghĩ tới một người đàn ông bị thương nhẹ nhưng lại chết vì nhiễm
trùng. Tôi chỉ có thể dành cho cánh đàn ông ở Lallybroch và vài người
khác lợi ích từ đôi bàn tay và những tấm băng sạch. Tôi không thể lo lắng
cho tất cả những người còn lại. Tôi đã được nghe một lời tuyên bố, hồi còn
làm y tá trên các chiến trường của nước Pháp, trong một cuộc chiến rất xa
nơi này cả về không gian và thời gian: “Bạn không thể cứu thế giới, nhưng
bạn có thể cứu người đàn ông trước mặt mình, nếu bạn làm việc đủ nhanh.”
Jamie đứng trên ngưỡng cửa một lúc để đánh giá tình hình, sau đó,
anh bắt đầu giúp làm những công việc nặng nhọc như di chuyển các bệnh
nhân, nhấc các vạc nước nóng, đi múc nước sạch từ cái giếng ở quảng
trường Tranent. Sau khi được giải thoát khỏi nỗi lo lắng về anh, tôi nhanh
chóng bắt kịp guồng quay của công việc và gần như quên mất anh.
Điểm phân loại của bệnh viện dã chiến nào cũng tạo cảm giác tương
tự như lò sát sinh và nơi đây cũng không ngoại lệ. Nền nhà bằng đất nên nó
thấm máu và các dung dịch khác. Tuy nhiên, chỗ đất đó trở nên lầy lội,
khiến việc đi lại trở nên nguy hiểm.