CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 379

42

Những cuộc sum vầy

T

rắng bệch vì phẫn nộ, Jamie mở tung cánh cửa phòng khách của

Holyrood đánh sầm một tiếng. Ewan Cameron nhảy dựng lên, làm đổ cả lọ
mực đang dùng. Simon Fraser, Công tử Lovat, ngồi bên kia bàn, nhưng chỉ
nhướng cặp lông mày rậm màu đen lên với đứa cháu trai đang ở lối vào.

“Chết tiệt!” Ewan nói, mò mẫm trong tay áo lấy ra một chiếc khăn

mùi soa để lau vệt nước đang lan ra. “Có chuyện gì với ông thế Fraser? Ồ,
chào buổi sáng, bà Fraser,” ông ta nói thêm khi nhìn thấy tôi ở đằng sau
Jamie.

“Điện hạ đâu?” Jamie hỏi mà không mào đầu.

“Lâu đài Stirling,” Cameron đáp, từ bỏ việc tìm cái khăn mùi soa. “Có

mảnh vải nào không, Fraser?”

“Nếu có, tôi sẽ dùng nó để bịt mồm ông lại,” Jamie nói. Anh hơi thả

lỏng khi phát hiện Charles Stuart không có ở nơi này, nhưng hai khóe môi
anh vẫn hơi mím lại. “Tại sao các người lại giam giữ người của tôi ở
Tolbooth? Tôi vừa gặp họ, họ bị giam ở một nơi mà tôi còn không thả lợn
vào nuôi nữa! Thề với Chúa là các người đáng lẽ đã có thể làm điều gì đó!”

Cameron đỏ mặt, nhưng đôi mắt nâu trong veo của ông ta bình thản

đón ánh mắt Jamie.

“Tôi đã cố,” ông ta nói. “Tôi đã bảo Điện hạ rằng tôi chắc chắn đây là

một sự nhầm lẫn - phải, ba mươi người bọn họ ở cách đội quân mười dặm
khi được tìm thấy, có điều gì đó nhầm lẫn! - bên cạnh đó, cho dù họ thực sự
có ý định bỏ trốn, ngài ấy cũng không có được những người đàn ông khỏe
mạnh khác để thay thế họ. Tất cả những lý do đó khiến Điện hạ không ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.