CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 428

Vị Tòng nam tước nhắm mắt lại và hít thở thật sâu, tìm lại sự kiên

nhẫn. Sau khi điềm tĩnh đôi chút, ông ta mở mắt và nhìn đăm đăm vào con
mình.

“Hãy lặp lại xem nào, con gái,” ông ta ra lệnh. “Nhưng liền một mạch.

Ta không cho con lắp bắp, lúng búng. Hãy hít vào một hơi thật sâu, làm
mình bình tĩnh. Bây giờ. Lại đi!”

Mary tuân theo, hít vào cho tới khi đám đăng ten trên thân áo chẽn của

cô căng ra trước phần ngực nảy nở. Các ngón tay xoắn lấy chiếc váy lụa
thêu kim tuyến, tìm kiếm điểm tựa.

“Nó l-là một con chuột, thưa Papa. Bà Fr… à, phu nhân đây bị một

con chuột làm kinh sợ.”

Bỏ qua nỗ lực chỉ vừa đủ hài lòng này, ông Tòng nam tước bước tới,

chăm chú săm soi tôi.

“Ồ? Và bà là ai thế thưa bà?”

Đại úy Mainwaring, đến chậm hơn vì phải tìm kiếm con chuột tưởng

tượng kia, xuất hiện bên cạnh tôi và giới thiệu, trình ra thư giới thiệu của
Đại tá MacLeish.

“Hừm! Vậy là giờ Đức ngài sẽ là chủ nhà tiếp đón bà, thưa bà, ít nhất

là tạm thời.” Ông ta đưa lá thư cho vị quản gia đang đợi, cầm lấy chiếc mũ
trên cái giá gần đó.

“Tôi rất tiếc vì thời gian làm quen của chúng ta quá ngắn, thưa bà

Beauchamp. Tôi phải đi bây giờ.” Ông ta liếc nhìn qua vai về phía chiếc
cầu thang ngắn dẫn xuống sảnh. Viên quản gia, đã lấy lại dáng vẻ đường
hoàng, đang leo lên đó, lá thư nhăn nhúm nằm yên trên một chiếc khay giơ
trước mặt ông ta. “Tôi thấy là Walmisley đã đi báo cho Đức ngài về sự có
mặt của bà. Tôi phải đi rồi, không thì sẽ nhỡ mất chuyến xe thư. Adieu

[47]

,

bà Beauchamp!”

Ông ta quay sang Mary, đang tựa lưng sát vào ván ốp tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.