CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 245

“Tôi lấy làm hân hạnh, thưa Điện hạ.” Tôi vừa đáp lại một cách từ tốn

vừa khẽ nhún gối chào. Cậu ta chỉ có một mình, một lối xử sự thật bất
thường. Rốt cuộc có phải cậu ta thực sự muốn tôi điều trị gì đó không?

Cậu ta vội vàng và bồn chồn ra hiệu về phía những chiếc ghế bọc lụa

màu vàng, giục tôi ngồi xuống. Chiếc ghế thứ hai được kéo ra, đối diện với
chiếc ghế tôi ngồi, nhưng cậu ta bước qua bước lại trước mặt tôi với vẻ sốt
ruột đến nỗi không thể ngồi xuống.

“Ta cần sự giúp đỡ của bà.” Cậu ta đột nhiên nói.

“Ồ?” Tôi ra vẻ băn khoăn, đáp lại một cách lịch sự. Bệnh lậu chăng?

Vừa tự hỏi, tôi vừa lén quan sát cậu ta. Tôi chưa hề nghe nói Hoàng tử có
người phụ nữ nào khác ngoài Louise de La Tour, nhưng rồi cũng chỉ cần
một lần. Cậu ta hết bặm môi rồi lại bĩu môi, như thể đang tìm cách nào đó
để nói cho tôi biết, nhưng rốt cuộc đã từ bỏ.

“Ta có một capo đang ở đây, một tay đầu sỏ, bà hiểu chứ? Ông ta có ý

muốn tham gia vào đại nghiệp của Phụ hoàng, nhưng vẫn có chút nghi
hoặc.”

“Ý ngài là một vị thủ lĩnh của phe phái nào đó?”

Cậu ta gật đầu, hai đầu lông mày nhíu lại dưới mái tóc giả được uốn

quăn một cách kĩ càng.

“Oui, thưa bà. Lẽ dĩ nhiên ông ta ủng hộ việc đòi vị của Cha ta…”

“Ồ, tất nhiên ạ!” Tôi khẽ đáp.

“… Nhưng ông ta mong muốn được nói chuyện với bà trước khi cam

kết đưa quân theo ta.”

Cậu ta có vẻ nghi hoặc với chính những lời mình nói, và tôi nhận ra

hai má cậu ta ửng hồng vừa bởi sự bất lực vừa bởi sự giận dữ bị kìm nén.

Chính tôi còn cảm thấy bất lực hơn. Ngay lập tức, tôi hình dung đến

một vị thủ lĩnh mang căn bệnh đáng sợ nào đấy, sự gia nhập vào hàng ngũ
của ông ta phụ thuộc hoàn toàn vào sự điều trị thần diệu của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.