CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 250

thường, đỏ bừng mặt và định cất lời. Sau đó, tự kiềm chế mình, cậu ta
ngậm miệng làm thinh, khẽ gật đầu và quay gót đi.

“Chúng tôi cũng không cần đến lính gác.” Tôi nói với theo cậu ta. Đôi

vai cậu ta khom lại và phần gáy đỏ bừng lên phía dưới đuôi của bộ tóc giả,
nhưng cậu ta vẫn lập tức ra hiệu, và người lính gác cửa, với ánh mắt kinh
ngạc liếc nhìn tôi, cũng theo gót cậu ta.

“Hừm.” Colum khẽ liếc nhìn ra phía cửa vẻ khó chịu, rồi quay sang

tôi.

“Ta yêu cầu được gặp cô vì ta còn nợ cô một lời xin lỗi.” Ông ta nói

mà không cần rào đón.

Tôi tựa lưng trên chiếc ghế của mình, ly rượu được đặt trên bụng tôi

một cách chông chênh.

“Ồ, một lời xin lỗi sao?” Tôi nói với vẻ châm biếm hết mức như thể

nó được dồn nén trong một giây lát ngắn ngủi. “Bởi đã cố thiêu chết tôi vì
làm trò phù thủy, có phải đó là ý ông muốn nói chăng?” Tôi phẩy tay duyên
dáng trong sự coi thường. “Làm ơn đừng nghĩ đến chuyện đó.” Tôi chằm
chằm nhìn ông ta. “Xin lỗi ư?”

Ông ta mỉm cười, không hề ngỡ ngàng dù chỉ một giây.

“Ta cho là hành động đó có phần không thỏa đáng.” Ông ta nói.

“Không thỏa đáng ư?! Vì đã bắt rồi giam giữ tôi dưới cái hố dành cho

lũ trộm cướp suốt ba ngày mà không hề có thức ăn hay nước uống? Vì đã
xé bỏ quần áo khiến tôi lõa lồ một nửa thân mình và bị đòn roi trước mặt
từng con người ở cái xứ Cranesmuir đó ư? Vì đã thả tôi đến sát miệng
thùng hắc ín trước đám đông dâm dục đó ư?” Tôi ngừng lại và hít một hơi
thật sâu. “Giờ ông còn nói hành động đó là không thỏa đáng cơ đấy.” Tôi
nói có phần bình tĩnh hơn.

Nụ cười kia biến mất.

“Ta xin cô thứ lỗi cho sự khinh suất không thể chối cãi của mình.”

Ông ta nhẹ nhàng nói. “Ta không có ý nhạo báng cô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.