CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 254

lỗi tôi. Nó hẳn phải là một hành trình khủng khiếp lắm.”

“Phải, đúng thế!” Thân hình lực lưỡng im lìm của Angus Mhor xê

dịch vài phân đằng sau ông chủ của mình, và cái đầu to đùng cúi xuống vị
lãnh chúa chính là bằng chứng hùng hồn nhất. Colum cảm nhận được cử
động đó và giơ một bàn tay lên thật nhanh - cử chỉ đó có nghĩa là không
sao, hiện giờ ta ổn cả.

“Không,” Colum tiếp tục. “Thực ra, ta không biết cô đang ở

Edinburgh, cho tới khi Điện hạ nhắc đến Jamie Fraser, ta mới hỏi.” Một nụ
cười đột ngột nở trên gương mặt ông ta. “Điện hạ không phải thật thích cô,
Claire ạ! Nhưng ta cho rằng cô đã biết điều đó rồi?”

Tôi phớt lờ câu nói này. “Vậy ông thực sự đang cân nhắc đến việc gia

nhập cùng Hoàng tử Charles ư?”

Colum, Dougal và Jamie, tất cả đều có năng lực che giấu suy nghĩ của

mình khi bọn họ chủ định làm thế, nhưng trong ba người, Colum không
nghi ngờ gì là người giỏi làm chuyện đó nhất. Nếu ông ta cảm thấy không
muốn cởi mở thì sẽ chẳng khác gì mấy cái đầu đá khắc trên đài phun nước
ở sân trước lâu đài.

“Ta đến để gặp ngài ấy” là tất cả những gì ông ta nói.

Tôi ngồi một lát, suy tư về điều mà tôi có thể - hoặc nên - nói thay mặt

Charles. Có lẽ tôi nên để mặc việc này cho Jamie xử lý. Rốt cuộc thì Colum
cảm thấy hối hận vì đã gần như ngộ sát tôi không có nghĩa là ông ta thấy
cần thiết phải tin tưởng tôi. Và dù thực tế tôi đang có mặt ở đây, là một
trong những người tùy tùng của Charles, chứng minh rằng tôi không phải là
gián điệp của quân Anh, nhưng khả năng đó vẫn không phải là không có.

Tôi vẫn đang âm thầm suy xét thì Colum đột nhiên đặt ly brandy

xuống và nhìn thẳng vào tôi.

“Cô có biết ta đã uống bao nhiêu thứ này kể từ sáng đến giờ không?”

“Không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.