CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 285

bàn trong phòng và những chồng thư từ công văn nằm ngay ngắn xung
quanh. Giữa đám văn bản giấy tờ là một cuốn sổ nhỏ, khá sờn, được bọc da
dê thuộc màu đỏ. Nhật ký của Colum, thứ mà Jamie đã lấy từ phòng của
cậu mình với hy vọng nó chứa đựng một ghi chép gần đây nhất xác nhận
quyết định của Colum là không ủng hộ cho đại nghiệp của phái Jacobite.

“Thế không có nghĩa là có thể gây ảnh hưởng tới Dougal,” anh nói, lật

giở những trang số đã được viết, “nhưng chẳng có gì dùng được cả.”

Mặc dù trong nhật ký của Colum không nhắc gì về ba ngày cuối cùng

vừa qua, ngoại trừ một dòng chữ rõ ràng được thêm vào sau chuyến đi đến
nghĩa địa nhà thờ một ngày trước.

Đã gặp thằng bé Jamie và vợ của nó. Cuối cùng đã có thể an nghỉ với

Ellen. Điều đó dĩ nhiên quan trọng - đối với Colum, đối với Jamie, và có
thể đối với cả Ellen nữa - nhưng chẳng mấy giá trị để gây ảnh hưởng đến
Dougal MacKenzie.

Một lúc sau, Jamie ngồi thẳng lên và quay sang tôi. Hai mắt anh tối lại

vì lo âu và cam chịu.

“Điều đó có nghĩa là bây giờ chúng ta đã bị trao vào tay cậu ta, Claire

ạ - ý anh là Charles. Càng có ít lựa chọn hơn bao giờ hết. Chúng ta phải cố
gắng để đảm bảo cho chiến thắng của cậu ta.”

Miệng tôi khô khốc vì uống quá nhiều rượu vang. Tôi liếm môi để làm

ẩm nó trước khi trả lời. “Em cũng cho là thế. Chết tiệt thật! Tại sao Colum
không thể đợi thêm một chút nữa? Chỉ đến sáng nay thôi, khi ông ta có thể
gặp Charles?”

Jamie cười khẩy.

“Anh không cho là cậu ấy có gì để nói, Sassenach ạ. Một vài người

lựa chọn được giờ chết của mình.”

“Colum đã muốn vậy.” Tôi đã phân vân liệu có nên kể cho Jamie về

những trao đổi giữa tôi và Colum trong lần gặp mặt đầu tiên ở Holyrood

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.