CHUÔNG GIÓ QUYỂN 2 - CĂN TU - Trang 29

Nói đến đây, cô đột nhiên ơ một tiếng, chuyển di động ra trước

mắt: “Sao lại tắt rồi… cái điện thoại dởm này…”

————————————————————

Quý Đường Đường cúp máy xong, vô cùng không khách khí rút

luôn cả dây điện thoại, “Chắc sẽ gọi lại nữa, mấy ngày tới đừng

cắm dây lại.”

Lý Căn Niên cúi đầu nhìn những thông tin được ghi lại trên giấy,

đôi môi vẫn đang run rẩy, Quý Đường Đường khẽ thở dài: “Cổ

Thành Vân Nam, gần Myanmar, địa điểm không chêch lệch lắm

với nơi tôi nghĩ.”

“Thẩm… Thẩm Gia Nhạn này,” Lý Căn Niên ngẩng đầu lên, vành

mắt phiếm đỏ, tay siết chặt tờ giấy, “Có phải chính cô ta đã… hại

Đại Phượng không?”
“Việc này rất khó nói,” Quý Đường Đường trầm ngâm một lúc, “Có

thể phải, cũng có thể không phải. Nhưng cho dù thế nào, cú điện

thoại này nhất định là yếu tố quan trọng.”

Lý Căn Niên không nói gì nữa, trong góc, Thái Đầu bị ngó lơ bắt

đầu thấy bất mãn, bĩu môi phá đống xếp hình gỗ trong tay, Quý

Đường Đường cười cười, thấy cảm xúc của Lý Căn Niên khó mà

khôi phục trong chốc lát, đành ra dỗ dành Thái Đầu trước.

Thái Đầu nhanh chóng không nhõng nhẽo nữa, lại thêm việc

Quý Đường Đường mềm giọng dỗ dành, thỉnh thoảng lại bật ra

tiếng cười, tầm mắt Lý Căn Niên bắt đầu mơ hồ, trong lúc hoảng

hốt, tựa hồ như người đang ngồi đó chọc cho Thái Đầu vui vẻ

không phải là Quý Đường Đường, mà là vợ anh ta, Đại Phượng.

Tính ra, Đại Phượng mất tích cũng được ba năm rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.