CHUÔNG GIÓ QUYỂN 2 - CĂN TU - Trang 70

“Ngại quá, không có cửa đâu.” Nhạc Phong không hề khách khí,

“Tôi chỉ mời cô ăn cơm, không mời anh ta.”
Tâm trạng tốt đẹp của Quý Đường Đường không hề bị ảnh hưởng

chút nào, cô nói với Thần Côn: “Đi cùng đi, Nhạc Phong mời em,

em mời anh.”

Nhạc Phong nổi điên: “Đường Đường!”

“Sao?”

“Là hai chúng ta đi ăn cơm, có thể không đưa con chó con mèo

không liên quan theo được không?” Nhạc Phong từ xưa đến nay

đã quen không chút khách khí với Thần Côn, vốn đã ngứa mắt anh

ta, tối nay lại càng thêm chướng mắt.

“Tôi thấy anh ấy rất thú vị, muốn nghe anh ấy kể mấy câu

chuyện thần bí kỳ quái kia.” Quý Đường Đường cũng nhìn ra Nhạc

Phong và Thần Côn không có tiếng nói chung: “Hay là, chúng ta

để hôm khác đi? Tôi mời anh ấy ra ngoài ăn bữa cơm trước đã?”

Nhạc Phong chỉ cảm thấy đại não trống trơn trong nháy mắt.

Thế này là có ý gì? Cho anh đi tàu bay giấy ngay tại chỗ? Từ khi

biết suy nghĩ đến giờ, hình như đây là lần đầu tiên thì phải? Hơn

nữa kẻ địch lại còn là Thần Côn, nhục nhã, quá nhục nhã…

Da thịt trên mặt Nhạc Phong co rút hồi lâu, nửa ngày trời không

hồi hồn lại được, Thập Tam Nhạn đứng bên cạnh cũng hít khí lạnh

liên tiếp, cô đã phải nhìn Quý Đường Đường với cặp mắt khác xưa,

vừa nãy còn tưởng lại có một thiếu nữ ngu ngốc nữa quỳ gối

trước gấu quần quân đội của Nhạc Phong, xem ra đúng là mình

đã phán đoán sai rồi, vì Thần Côn mà đá Nhạc Phong, khẩu vị

nặng đây, cấp độ này, kịch trần rồi…

Về phần người trong cuộc là Thần Côn thì đã cảm động đến

mức lệ nóng quanh tròng: “Người đẹp, em thật có giác ngộ, em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.