CHUÔNG GIÓ QUYỂN 3 - PHI TIÊN - Trang 72

cũng không liên lạc với người khác nhiều lắm, lại chẳng có bạn bè

gì, đối với cô ấy mà nói Giao Thừa là thời điểm rất khó chịu, đêm

nay nếu đã khó ngủ thì đương nhiên là muốn tìm người để nói

chuyện, như lời Mao Ca nói thì nếu như cô ấy biết Mao Ca ở Ca

Nại thì tuyệt đối sẽ không gọi đến số máy này, nhưng một khi gọi

được thì cũng tán gẫu --- vậy cũng tốt, có thể trò chuyện với Mao

Ca còn đỡ hơn là để cô ấy suy nghĩ vẩn vơ một mình.


Có điều, điện thoại sao lại đột nhiên bị ngắt chứ?

Tương Dung mới đầu còn im lặng không quấy rầy đến anh, sau đó

lại không nhịn được hỏi anh: “Vừa nãy anh muốn hỏi em cái gì?”
“Gì cơ?” Trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, Nhạc Phong hoàn toàn

không quay lại được quỹ đạo, tỏ ra còn khó hiểu hơn cả cô ta: “Tôi

định hỏi cô cái gì?”


“Chính là lúc nãy, trước khi nghe điện thoại ấy.” Tương Dung

nhắc nhở anh, “Không phải anh nói muốn hỏi em chuyện gì đó

hay sao?”


Nhạc Phong rốt cuộc cũng nhớ ra, anh nhìn Tương Dung một

cái, sau đó cười cười: “Không có gì, chỉ là định hỏi nhà cô ở đâu để

đưa cô về thôi.”


————————————————————


Điện thoại là do Quý Đường Đường cúp mất trong lúc gấp rút,

bởi vì cô nghe thấy một giọng nói trong hành lang.


Đêm Giao thừa, người ở nhà khách vốn đã ít, hơn nữa đã là hơn

bốn giờ sáng, chỉ một tiếng động nhỏ thôi cũng đủ để khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.