CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 133

cũng có hạn, đi một đoạn vứt một ít, bù một ít, mặc dù có chút lãng phí
nhưng đã là phương pháp thích hợp nhất.

Vốn định mua một vài bộ quần áo giày dép ngoài trời, lúc vào cửa

hàng đột nhiên lại đổi ý thành vào trung tâm thương mại, mua một đôi bốt
cao đến đầu gối, đế phải đến bảy phân, lại mua một đôi tất chân, cuối cùng
chọn được một chiếc váy lửng và một chiếc áo len móc và khăn choàng có
màu lam nhạt hợp với chiếc váy, cô thay toàn bộ trong phòng thử đồ, lúc đi
tất chân, rất có điểm khoái cảm khi trả thù đời: đã mấy năm rồi không đi
giày cao gót, chạy đông chạy tây quá khổ cực, cả ngày ăn mặc y như phần
tử lưu vong, sau này phải ăn mặc trang điểm xinh đẹp, muốn mặc gì thì
mặc!

Dĩ nhiên, đây không phải là mục đích chủ yếu -- bên ngoài hẳn là có

không ít kẻ muốn tìm cô, cái chết của A Thành, tốt nhất là đừng liên quan
đến Tần gia, nếu không, Cổ Thành nhất định sẽ có vài cặp mắt xấu xa, cô
cần một chút thay đổi, cho dù chỉ là ngoài mặt.

Thay xong toàn bộ, đỡ tường đứng dậy, cảm thấy chân còn không

nghe sai khiến, Quý Đường Đường khó mà tin nổi: hồi đại học, khi hoạt
động đoàn thể cũng bị kéo đi làm sự kiện mấy lần, cũng không phải chưa
từng xỏ giày cao gót bao giờ, cho dù bốn năm không đi, công lực vẫn phải
còn.

Nhân viên bán hàng ở bên ngoài thúc giục: "Tiểu thư đã thay xong

chưa, có vừa người không?"

Quý Đường Đường ừ một tiếng, dáng vẻ kiêu sa vén rèm bước ra, vừa

mới đi được một bước, cả người cả rèm chúi ra ngoài, may mà nhân viên
bên ngoài đứng vững, đỡ được cô.

Sau khi đỡ được, nhân viên bán hàng không nín được cười, giống như

đỡ Từ Hi Thái Hậu mà đỡ lấy cô, ra hiệu cho cô nhìn vào trong gương:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.