CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 158

Miêu Miêu không nhận, vẫn nhìn anh, Nhạc Phong không còn cách nào,
hỏi cô ta: "Đang yên đang lành sao lại khóc?"

Vừa mới hỏi vậy, Miêu Miêu liền không nhịn được, đột nhiên nhào

vào lòng anh khóc lớn lên, Nhạc Phong sửng sốt một chút, do dự một lúc
lâu, cuối cùng vẫn ôm lấy cô ta, nhẹ giọng an ủi: "MIêu Miêu, em đừng
khóc nữa, có gì từ từ nói."

Đang nói, cửa phòng bên cạnh chợt bật mở, Mao Ca bưng chậu nước

đi ra, chắc là muốn đến phòng tắm lấy nước, nhìn thấy cảnh này, cười lạnh
một cái, quay người trở về phòng, đóng sầm cửa lại tạo ra một tiếng rầm
thật lớn, Nhạc Phong nghĩ cánh cửa kia như đang sập vào gáy mình vậy.

Anh kéo Miêu Miêu vào phòng ngồi xuống, rót cho cô ta một cốc

nước, chờ tâm trạng cô ta ổn định lại mới nói: "Sau khi em đi, mẹ em có
gọi điện đến cho anh, gia đình em đang rất lo lắng. Cha em đang công tác ở
Cổ Thành, địa chỉ đã gửi cho anh rồi, rất gần đây. Lát nữa anh sẽ đưa em
qua, nếu em đồng ý thì hãy ở cùng với cha em. Nếu em không muốn, cha
em đã đồng ý, gặp xong sẽ để em quay lại, được không?"

Miêu Miêu không nói được cũng không nói không, nhìn chằm chằm

cốc nước hờ hững như mặt nước phẳng lặng, được một lúc mới hỏi anh:
"Nhạc Phong, có phải anh đã thay lòng rồi đúng không?"

Hỏi Nhạc Phong câu này thực đúng là oan không thể tả, đó sao có thể

gọi là thay lòng đổi dạ được, anh hơi giận, đúng là anh đã có bạn gái mới,
nhưng là sau khi cô ta kết hôn đấy chứ, về tình về lý đều không thể gọi là
thay lòng đổi dạ.

Nhưng tâm trạng Miêu Miêu đang không tốt, lại vừa khóc thê thảm,

anh không thể nói ra, hơn nữa, Miêu Miêu ra đến nông nỗi này, từ đầu tới
cuối anh cảm thấy mình vẫn có một phần trách nhiệm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.