CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 161

Miêu Miêu sửng sốt một chút, cúi đầu im lặng. Trong lòng, cô ta đột

nhiên có chút vui mừng, Nhạc Phong đã nổi giận, là vì vẫn quan tâm đến cô
ư. -------------------- Đến gần mới biết nhà khách này cách Hạ Thành gần thế
nào, Nhạc Phong nhìn nhà khách rồi lại nhìn Hạ Thành, hận đến nghiến
răng: Một đám mang tội giết người, thế này thật quá càn quấy, sớm muộn
cũng gặp báo ứng.

Tầng một là cửa hàng xăm mình, quầy lễ tân ở tầng hai, theo lời bà

Diêu Lan nói, đám Tần Thủ Nghiệp đều ở trên lầu ba, lúc lên đến tầng hai,
thấy có một gã đàn ông cởi trần tay đầy hình xăm, trên tay vắt cái khăn
lông, cầm nửa quả dưa chuột cắn rôn rốt, vừa ăn vừa lúng búng nói với bác
gái ở quầy lễ tân: "Không biết, tôi chỉ giúp một tay thôi, có phải làm người
bảo đảm đâu. Thiếu tiền phòng thì bà đi mà gõ cửa đòi, không phải nể mặt
tôi đâu."

Bác gái còn đang giải thích: "Không phải tôi trách chú đâu, nộp tiền

phòng một đêm một đêm tiền cọc, giờ đã là ngày thứ ba rồi, tiền cọc cũng
chả đủ, hơn nữa lại không thấy người đâu, tới cửa đòi tiền cũng không hay
lắm, nhưng bọn tôi cũng đâu phải làm ăn to...."

Gã xăm hình thờ ơ như không: "Cứ gõ đi, thiếu nợ thì trả là chuyện

đương nhiên, bác ngại thì tôi đi cùng...."

Ở nhà khách, kiểu nợ tiền phòng này cũng chẳng có gì lạ, Nhạc Phong

cũng không để ý lắm, đưa Miêu Miêu đi thẳng lên tầng. --------------------
Quý Đường Đường bó gối nhìn kim đồng hồ, từng vòng lại từng vòng, nhìn
đến lúc hoa cả mắt, bản thân cũng không biết rốt cuộc đã qua bao lâu: Chắc
phải hơn một ngày, nếu như vẫn bất tỉnh, liệu có ngủ mãi ngủ mãi đến khi
chết đói hay không đây?

Cô vươn tay chạm vào trán mình, quả nhiên trong dự liều, bàn tay

xuyên qua tóc, một chút cảm giác cũng không có, không nghe được bất cứ
tiếng động gì, căn phòng này như trở thành một góc chết bị quên lãng, Quý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.