CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 285

lòng chua xót: Nếu là chính anh đẩy cô đi lầm đường thì sao? Ngọn núi này
cao như vậy, trên núi dưới núi đều là người nhà họ Thịnh, nếu không may
chết tại đây, đến chút động tĩnh cũng không phát ra được.

Nhìn lên phía trên, đỉnh núi nhọn hoắt đen thẫm cắm thẳng vào trong

mây, nhìn xuống dưới là những mảnh rừng dày đặc, đèn đuốc trong thôn lại
càng thêm mờ ảo, thực đúng là trên không với tới trời dưới không chạm
đến đất, tất cả mặc cho số phận.

Lại qua khoảng chừng bốn mươi phút, cuối cùng cũng thấy được cái

thôn thứ hai mà Thạch Gia Tín kể, quy mô nhỏ hơn rất nhiều, cửa thôn đã
có một đám người đứng vây quanh, nam nữ già trẻ đều có, đang châu đầu
ghé tai bàn luận xôn xao, nghe thấy tiếng bước chân, không hẹn mà cùng
đồng thời nhìn về bên này.

Nhạc Phong nhanh chóng nhận ra được đám người nọ đúng là có điểm

khác biệt như Thạch Gia Tín nói, bởi vì khi bọn họ nhìn thấy tình cảnh hỗn
loạn như vậy, lực chú ý lại không tập trung vào Thạch Gia Tín đang bị chĩa
súng vào người, mà ánh mắt, lục tục đều vô cùng lo lắng nhìn về phía Quý
Đường Đường, có kẻ rất rõ ràng muốn "ngửi" ra điều gì đó, sau một khắc,
trên mặt hiện ra là vẻ khiếp sợ khó tin, có giọng nói đè thấp vọng tới: "Tần
gia ư? Điều này sao có thể?"

Xem ra chuyện Quý Đường Đường mang hai dòng máu Thịnh, Tần, ở

nhà họ Thịnh chỉ có một số người biết/

Quý Đường Đường bị nhìn đến phát phiền, mới đầu cô còn không chịu

yếu thế trừng mắt lại, sau đó người nhìn cô rất nhiều, ánh mắt lại quái dị,
chính cô cũng thấy sợ, thiếu chút nữa bật khóc, núp trong lòng Nhạc Phong
không dám ngẩng đầu lên, mà gần như ngay vào lúc cô rúc vào lòng Nhạc
Phong, sắc mặt của mọi người lại có một sự thay đổi đột ngột, bọn họ bắt
đầu quan sát Nhạc Phong, trong ánh mắt đa phần là căm ghét và phẫn hận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.